DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 1415

Chưa từng có ai nói với hắn những lời như vậy, Vĩnh Dung vừa cảm

động vừa xấu hổ. Hắn cúi đầu nhìn chính mình -- nếu hắn chỉ ngất đi thôi
thì không nói, nhưng hắn rõ ràng bị Vĩnh Thành dọa sợ tới mức tiểu ra
quần. Tại sao cứ phải mang bộ dạng này xuất hiện trước mặt Dung tần vào
lúc này cơ chứ?

Dường như Trầm Bích không phát hiện đũng quần ướt sũng của hắn,

chỉ là cười nói: "Ta sẽ giữ bí mật giúp con chuyện hôm nay, nhưng con
cũng phải đáp ứng ta một việc, được không?"

Vĩnh Dung ngẩng đầu nhìn Trầm Bích. Giờ khắc này bất luận nàng

muốn hắn làm việc gì, đoán chừng hắn cũng đều đồng ý.

Trầm Bích: "Ta biết ở Mãn Châu các a ca buổi sáng phải học bài, buổi

chiều cỡi ngựa bắn cung. Con phải đồng ý với ta phải tập võ cho thật giỏi,
sớm ngày trở nên mạnh mẽ. Hắn đấm con một quyền, con liền đấm lại hắn
hai quyền. "

Vĩnh Dung sững sờ: "Nhưng hắn sẽ dẫn thêm người đánh ta. "

Trầm Bích thản nhiên nói: "Mặc kệ có bao nhiêu người đánh con, con

cũng quyết phải đánh hắn một trận, đánh tới khi nào hắn sợ con mới thôi."

Vĩnh Dung ngạc nhiên.

"Tứ a ca khi dễ con bởi vì con yếu hơn hắn rất nhiều. Chờ đến khi con

trưởng thành sánh ngang vai hắn, không, phải mạnh mẽ hơn hắn, con mới
có thể chiến thắng nỗi sợ của mình, không cần phải hoảng loạn nữa." Bỗng
Trầm Bích nghịch ngợm nháy mắt mấy cái, "Hơn nữa, nếu quả thật đánh
không lại, cùng lắm thì con đem vết thương cho Hoàng a mã xem. Dù
người không thích con nhưng cũng sẽ không dung thứ cho chuyện huynh
đệ tương tàn đâu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.