DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 1445

nên giọng nói có chút run rẩy: "Đứa trẻ ngoan, đời người hiếm khi được
gặp gỡ như vậy, đó là trời cao ban ơn cho con đó, sao ta có thể trách tội con
chứ? Không sao, đừng sợ nữa, nha?"

Trầm Bích chậm rãi ngẩng đầu nhìn lại Thái hậu, nụ cười trên mặt ôn

hòa mềm mại, là dáng vẻ tươi cười mà Thái hậu thích nhất. Nhưng mà... so
với bộ dáng ngây thơ vô hại thường ngày thì lúc này lại kém hơn rất nhiều.

Ngụy Anh Lạc rùng mình.

Đợi đến lúc từ Thọ Khang cung đi ra, hai người mới thở phào nhẹ

nhõm, cuối cùng cũng đã qua được ải này.

"Những lời cô nói vừa rồi đến cả ta cũng không biết, ai đã dạy cô?"

Ngụy Anh Lạc biết mà còn hỏi.

Trầm Bích có phải là chuyển thế của Hòa An công chúa hay không,

trong lòng nàng biết rõ nhất. Nhưng nàng nhiều nhất chỉ có thể châm dưới
môi đối phương hai nốt ruồi nhỏ để tạm thời qua mắt Thái hậu, nhưng với
lý do thoái thác vừa rồi thì có thể sẽ lừa gạt được Thái hậu cả đời...

Quả nhiên, Trầm Bích không hề phòng bị liền trả lời: "Là Hoàng

thượng dạy ta đó!"

Trong lòng Ngụy Anh Lạc trầm xuống, thầm nghĩ quả nhiên là thế...

"Hoàng thượng sợ bị bại lộ nên mới cố ý nói cho ta biết đấy!" Giống

như không nhìn ra vẻ mặt mất mát của Ngụy Anh Lạc, Trầm Bích học theo
bộ dáng Hoằng Lịch, nghiêm túc nói: "Trầm Bích, nàng phải nhớ kỹ, lúc
nhỏ mỗi lần Hòa An uống thuốc đều gào khóc, Thái hậu sẽ sai người đặt
trong phòng rất nhiều vật lưu ly tinh xảo, dùng âm thanh thanh thúy để
đánh lạc sự chú ý, tựa như căn phòng thủy tinh. Ngoài ra, Hòa An còn rất ỷ
lại vào vú nuôi, vừa đến hoàng hôn đã bắt đầu tìm nàng, ai cũng không dỗ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.