DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 1492

Ngụy Anh Lạc vẫn như cũ không nói lời nào.

Giống như bị dáng vẻ ấy của nàng chọc giận, chợt Viên Xuân Vọng

đập mạnh chiếc đũa xuống bàn, đứng dậy nhìn nàng từ trên xuống, lạnh
lùng nói: "Bởi vì Minh Ngọc -- chỉ vì một tên nô tài, cô lại chạy tới giằng
co với Dung phi nên mới có thể trúng kế."

"Minh Ngọc là bạn thân tốt nhất của ta." Rốt cuộc Ngụy Anh Lạc cũng

mở miệng, "Không, không chỉ là bạn tốt, cô ấy còn là người thân duy nhất
của ta trong Tử Cấm Thành này..."

"Người thân?" Viên Xuân Vọng nắm chặt cằm nàng, ép nàng phải

ngẩng đầu nhìn hắn, gương mặt hắn vừa xinh đẹp vừa vặn vẹo khiến người
khác vừa ái mộ vừa sợ hãi, "Muội muội, người thân duy nhất của muội
không phải là ta sao?"

Ngụy Anh Lạc giãy giụa nói: "Buông tay!"

"Minh Ngọc tính là cái gì? Cô ta làm vì muội, còn ta thua kém hơn

sao?" Viên Xuân Vọng lại không chịu buông tha nàng, ngón tay giống như
kìm sắt kẹp chặt cằm nàng, hùng hổ dọa người nói, "Ta giống như ca ca
ruột che chở cho muội, vì muội mà hết lần này đến lần khác bỏ lỡ biết bao
cơ hội trèo cao, thậm chí còn từ bỏ tất cả cùng đến Viên Minh Viên sống
với muội. Nhưng muội đã đối xử với ta như thế nào? Anh Lạc... trả lời ta!"

Ngụy Anh Lạc càng giãy giụa kịch liệt hơn. Trong lúc hai người xô

đẩy đã sơ ý hất đổ hộp cơm, chén bát vỡ thành từng mảnh, trong đó có một
mảnh cắt đứt tay Viên Xuân Vọng.

Hắn cúi đầu nhìn tay mình, máu tươi đầm đìa.

"Thực xin lỗi." Lời xin lỗi của Ngụy Anh Lạc thu hút sự chú ý của

hắn, trong mắt hắn vừa ánh lên hào quang thì đã nghe thấy nàng lạnh lùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.