DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 1496

Phó Hằng không biết ai phái tên này tới đây, nhưng biết rõ lời hắn nói

có khả năng là sự thật. Tuy thoạt nhìn Hải Lan Sát như là người không câu
nệ tiểu tiết, thậm chí còn có chút hào sảng, nhưng thật ra lại là một người
có tình cảm sâu sắc. Minh Ngọc đã tiến vào tim hắn thì sẽ ở trong đó suốt
đời.

Bây giờ Minh Ngọc đã chết, chắc chắn trong lòng hắn như bị khoét

mất một miếng thịt. Hắn không thể đi theo Minh Ngọc bởi vì trong nhà còn
có mẹ già phải phụng dưỡng.

Nhưng lòng người khó dò, hôm đó không ai ngờ tới Minh Ngọc sẽ tự

sát, chẳng lẽ hôm nay có thể xác định Hải Lan Sát sẽ không làm việc ngu
ngốc gì sao?

Nghĩ đến đây, trong lòng Phó Hằng liền hoang mang lo lắng, cũng

không cần đối phương dẫn đường, tự mình chạy thẳng tới thị vệ sở quen
thuộc, đẩy cửa phòng ra: "Hải Lan Sát!"

Rõ ràng y phục "Hải Lan Sát" đang mặc trên người không phù hợp với

thị vệ, giống như một đứa trẻ trộm mặc xiêm y của người lớn, tay chân đều
ngắn ngủn. Nghe thấy giọng nói Phó Hằng, "hắn" xoay người lại, nâng tay
tháo mũ trên đầu xuống, suối tóc đen dài như thác nước xõa xuống vai.

Đây đâu phải Hải Lan Sát, rõ ràng là... Trầm Bích.

Phó Hằng ngẩn người, xoay người rời đi.

Trầm Bích: "Phú Sát đại nhân xin dừng bước."

Phó Hằng không chịu ở lại, hoặc là nói không dám ở lại: "Dung phi,

người ngang nhiên gài bẫy dụ ngoại thần tới đây, không sợ người khác biết
được sẽ thân bại danh liệt sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.