DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 169

Khánh Tích thở dài một hơi: "Nhưng ta vẫn một mực nhớ nhung tỷ tỷ

muội..."

"Nhớ nhung?" Ngụy Anh Lạc cười nhạo một tiếng, "Lúc tỷ tỷ ta ở

trong cung gặp chuyện không may, huynh chỉ biết trơ mắt đứng nhìn... Rõ
ràng chỉ có huynh bên cạnh tỷ ấy, rõ ràng chỉ có huynh có thể giúp đỡ tỷ ấy,
thế nhưng huynh lại giả như không hề quen biết tỷ ta!"

Khánh Tích thống khổ nhắm mắt lại, chuyện cũ đau thương như thác

lũ ùn ùn kéo đến, làm cho một người có năng lực cùng gan dạ như hắn
cũng không khỏi rét run: "Ta... Ta dù sao cũng là thị vệ, không thể qua lại
với cung nữ được."

"Ta cũng là cung nữ." Ngụy Anh Lạc đem phản ứng của hắn bỏ vào

trong mắt, rồi lại không nhúc nhích chút nào, lạnh lùng nói, "Chúng ta cũng
không nên qua lại thế này, phiền huynh tránh ra."

Còn ôn chuyện cũ gì chứ?

Lúc tỷ tỷ cần hắn nhất, hắn dứt khoát quay đầu bỏ đi.

Nếu như hắn chỉ vui đùa với tỷ tỷ một chút, nàng hận hắn.

Nếu như hắn thật sự yêu tỷ tỷ, nàng lại càng hận hắn, hận một kẻ đầy

nhu nhược!

Chỉ gặp thoáng qua mà đã chạm vào giới hạn rồi, sau lưng Ngụy Anh

Lạc truyền đến một tiếng thở dài.

"Năm ngày một lần." Tiếng nói của Khánh Tích từ sau lưng nàng vang

lên, "Cứ cách năm ngày ta lại trực một lần, nếu có khó khăn gì có thể đến
chỗ thị vệ tìm ta!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.