DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 217

nguyện dan díu với người khác, vì sao lại bị diệt khẩu như vậy? Chuyện
này, chỉ sợ có ẩn tình khác..."

"Đúng, vì vậy ta mới tiến cung." Ngụy Anh Lạc chà lau nước mắt trên

mặt, "Ta không thể để cho cái chết của tỷ tỷ không minh bạch như vậy, ta
nhất định phải tìm ra chân tướng, đòi công bằng cho tỷ ấy! Ma ma, van xin
người giúp ta một chút, cũng là giúp đỡ tỷ ấy!"

"Ngươi muốn ta giúp ngươi thế nào?" Trương ma ma có lòng nhưng

bất lực nói tiếp, "Chuyện đã qua nhiều năm rồi, hơn nữa một chút manh
mối cũng không có..."

Manh mối?

Ngụy Anh Lạc suy nghĩ một chút, bỗng nhiên lấy một miếng ngọc bội

từ trong ngực ra: "Ma ma, người xem miếng ngọc bội này một chút đi."

Đó là di vật hiếm hoi mà Ngụy Anh Ninh để lại, bởi vì Phương cô cô

tham tiền cho nên vẫn một mực giấu ở dưới ván gỗ, không bị người khác
lục lọi, đồ vật bị phủ bụi nhiều năm cho đến hôm nay mới lại thấy ánh mặt
trời.

Trương ma ma đem ngọc bội cầm trên tay nhìn qua, lông mày lập tức

nhíu lại.

Ngụy Anh Lạc một mực nhìn chằm chằm gương mặt của bà, tự nhiên

không buông tha bất cứ biểu lộ biến hóa nào, lập tức trong lòng khẽ động,
ba phần kích động bảy phần mong đợi hỏi: "Ma ma, người biết trên miếng
ngọc bội kia ghi chữ gì không?"

Trương ma ma lắc đầu, nói: "FucaHala."

Đây là một câu viết bằng tiếng Mãn, Ngụy Anh Lạc tất nhiên nghe

không hiểu, chỉ có thể chờ đợi Trương ma ma giải thích nghi hoặc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.