DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 481

chạy đi đâu?"

Ngụy Anh Lạc cũng hao tâm tổn sức quá độ rồi. Ước nguyện ban đầu

của nàng khi tới đây, là mượn dịp tiếp cận người bên cạnh Hoằng Lịch, hy
vọng khui ra manh mối nào đó liên quan đến hung thủ từ miệng đối
phương. Nhưng chả biết Hoằng Lịch bị làm sao nữa, ngày nào cũng cứ réo
nàng hầu hạ hắn. Trong mắt người khác thì coi là ân sủng, nhưng trong
thâm tâm Ngụy Anh Lạc thì xem là xui xẻo tám kiếp.

Không nhịn được, nàng đem ý nghĩ trong lòng phun ra hết: "Hoàng

thượng, trong phòng còn có người hầu hạ mà..."

Sao người cứ nhè một mình nô tỳ mà giày vò vậy!

Vẻ mặt Hoằng Lịch hơi mất tự nhiên, kế tiếp lại thẹn quá hoá giận,

đứng dậy lạnh lùng nói: "Trẫm ngứa ngáy khó chịu khắp cả người, ngươi
để cho cái đám người tay chân thô lỗ kia tới gãi trẫm hả?"

Ngụy Anh Lạc nhìn kỹ lại, phát hiện xương quai xanh của hắn có

nhiều chỗ cào xước, hồng hồng diễm diễm, lơ đãng nhìn còn tưởng là son
môi của nữ nhân.

Biết hắn ngứa ngáy khó nhịn, tuy trong lòng hiểu càng gãi khiến bệnh

tình càng nặng, nhưng kiềm chế không được...

Để mặc hắn tiếp tục như vậy cũng không phải cách hay, vì hắn ngứa là

gãi, càng gãi hăng càng phát hỏa, mà hỏa này cũng không phải đốt trên
người hắn, mà sẽ phát tiết lên người hầu... đặc biệt dính chưởng là Ngụy
Anh Lạc.

"Hoàng thượng nguôi giận, nô tỳ có cách hóa giải ưu sầu cho Hoàng

thượng." Ngụy Anh Lạc dâng vật trong tay cho người ngự lãm, "Mời
Hoàng thượng quay lưng lại."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.