DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 655

"Phải ăn để sống chứ, kẻo không sớm thì muộn huynh đổ bệnh mất."

Ngụy Anh Lạc lót khăn đặt màn thầu xuống bãi cỏ, cạnh nơi hắn đang ngồi,
"Nếu như huynh ngã bệnh, người phải đẩy xe phân ra ngoài cung là ta đó.
Ăn đi."

Đoán rằng mình còn ở đây, hắn sẽ không ăn miếng nào, nên sau khi để

lại màn thầu xong, Ngụy Anh Lạc bỏ đi không chút do dự. Sau lưng, Viên
Xuân Vọng tay ngừng múc nước, sắc mặt phức tạp nhìn nàng hồi lâu, sau
đó ánh mắt chậm rãi rơi trên màn thầu.

Thật lâu sau, một bàn tay trắng bệch vươn ra, chậm rãi lấy đi màn

thầu.

Người núp sau thân cây rình coi được cảnh này, bắt đầu đếm thầm

trong lòng. Một, hai, ba... Lúc đếm tới năm mươi, bỗng nhiên nghe thấy
một tiếng 'bịch', người đó cảm thấy kinh hỉ, rón rén bước ra.

Ăn được nửa màn thầu rồi ngã lăn vào bùn, một tay Viên Xuân Vọng

cố vịn chặt thành giếng, lung lay chao đảo muốn đứng lên, nhưng thử đến
mấy lần đều ngã ngồi tại chỗ.

"... Ai đó?" Hắn đột nhiên quay đầu lại.

Từ phía sau thân cây, Trương quản sự đã đến bên cạnh hắn, khắp mặt

bành trướng ham muốn, một tay đè hắn xuống đất, miệng đầy mỡ áp mạnh
lên mặt hắn: "Tiểu Xuân Vọng, lần này xem ngươi trốn được đi đâu!"

Viên Xuân Vọng xanh mét mặt mày, ra sức giằng co giãy giụa, chỉ là

tay chân bủn rủn, đánh đối phương mà giống như gãi ngứa.

"Ngươi có phúc lắm mới được ta để ý, nên hãy ngoan ngoãn hưởng

thụ đi, ta sẽ thương yêu cưng nựng thật tốt." Thấy vậy, Trương quản sự
càng đắc ý, bắt đầu cởi đai lưng đối phương. Đang tháo đến một nửa, bỗng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.