DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 670

Viên Xuân Vọng cúi đầu nhìn tay hai người nắm chặt nhau, ngẩng đầu

cười nói: "Vậy ta làm tình nhân của cô có được không?"

Ngụy Anh Lạc kinh hãi trong lòng, đang giữa thời điểm bàn chính sự,

sao hắn lại mở miệng vui đùa, rốt cuộc người này đang suy nghĩ gì vậy?
Thấy hắn được một tấc lại định tiến một thước kề mặt tới gần, nàng lập tức
duỗi tay đẩy ra: "Huynh nằm mơ!"

Ai ngờ giống như Viên Xuân Vọng đã sớm biết nàng sẽ động thủ, nên

nàng vừa mới vươn tay, hắn đã chộp lấy tay nàng, kết quả hai người cùng
mất cân bằng, xuôi theo đầu tường lăn vòng xuống dưới, xô ngã thùng xí
trượt khắp mọi nơi.

Ngụy Anh Lạc chịu đau trời thấu, giãy giụa từ trên mặt đất ngồi dậy,

nổi giận đùng đùng nói: "Viên Xuân Vọng, huynh -- "

"Ha ha ha!" Thế nhưng Viên Xuân Vọng lại rất vui vẻ. Mặc dù hai

người té xuống đất, hắn vẫn chưa buông tay nhau. Kéo tay đối phương áp
bên miệng cắn một cái, lưu lại dấu răng không nông không sâu, hắn nhìn
chằm chằm Ngụy Anh Lạc, nói, "Ta nói rồi, từng cử động của cô ta đều
đoán được tất, đừng uổng phí khí lực nữa... Mau gọi ca ca!"

"Ca cái cái đầu huynh!"

Cùng dưới bầu trời đêm, có người gần trong gang tấc, có người xa tận

chân trời, có người dùng răng cắn Ngụy Anh Lạc một cái, cũng có người
chỉ có thể nhớ mãi nàng trong đầu.

"Ai." Bên trong Trường Xuân cung, Hoàng hậu nhìn gương thở dài,

thần sắc mỏi mệt, muốn nói lại thôi.

Thuốc mỡ chữa thương sớm đã chuẩn bị xong, không chỉ một lọ, mà

hơn mười lọ chồng chất trên bàn, dùng đủ trong suốt mười năm, chỉ cần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.