DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 682

"Toàn bộ Thái y viện đều đang dốc sức điều trị ở Trường Xuân cung,

nhưng nương nương vẫn hôn mê bất tỉnh..." Minh Ngọc nói một thôi một
hồi, bỗng nhiên "oa" một tiếng bật khóc, "Không phải ta cố ý. Lúc ấy quá
nhiều người, không biết người nào đẩy ta một cái, ta liền buông lỏng tay
nương nương!"

Ngụy Anh Lạc buông rèm mi mắt, con ngươi lưu động ánh sáng cực

kỳ âm trầm.

"... Là ai?" Nàng chậm rãi ngẩng đầu, từng câu từng chữ hỏi đối

phương, "Ai là người đầu tiên phát hiện Hoàng hậu nương nương ngã
xuống đường trèo?"

Minh Ngọc vẫn còn mất hồn mất vía, thấp giọng thút thít nỉ non.

"Mau nhớ lại!" Ngụy Anh Lạc hét lớn một tiếng.

Nàng cơ hồ là dán sát lỗ tai Minh Ngọc hô to. Cuối cùng Minh Ngọc

cũng phục hồi tinh thần, theo bản năng đáp lại một tiếng: "Là Tuệ quý phi.
Cô ta là người đầu tiên kêu lên, nói Hoàng hậu nương nương ngã xuống
đường trèo."

Sắc mặt Ngụy Anh Lạc càng thêm u ám: "... Ta biết ngay là cô ta."

"Cô hoài nghi Tuệ quý phi?" Minh Ngọc lắc đầu, "Không, không thể

nào. Khi đó Quý phi vì níu lấy Hoàng hậu nương nương, đến cánh tay mình
cũng bị trật khớp, tất cả mọi người đều chứng kiến rõ ràng! Nếu cô ta tính
kế hãm hại, vì sao còn muốn cứu nương nương?"

"Cứu được sao?" Ngụy Anh Lạc cắt ngang nàng.

Minh Ngọc ngẩn người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.