DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 846

Hoằng Lịch đột nhiên vươn tay, kéo Ngụy Anh Lạc từ trên giường

xuống dưới đất. Ngụy Anh Lạc 'ối' một tiếng, chật vật té ngã trên sàn.

Lòng đầy dục vọng bị một câu nói của nàng dập tắt. Hoằng Lịch từ

trên cao nhìn xuống nàng, nhất thời cụt hứng, sắc mặt khó coi nói: "Nữ
nhân dơ bẩn như ngươi, không xứng nằm trên giường trẫm!"

Ngụy Anh Lạc lã chã chực khóc: "Hoàng thượng!"

Hoằng Lịch: "Cút!"

Ngụy Anh Lạc nhanh chóng đứng lên, nơm nớp lo sợ lui ra phía cửa.

Hoằng Lịch: "Đứng lại!"

Toàn thân Ngụy Anh Lạc cứng đờ, cho rằng Hoằng Lịch lại thay đổi

chủ ý. Không kịp làm giả khuôn mặt tươi cười lần nữa, nàng đã nghe thấy
giọng nói của hắn vang lên sau lưng: "Kể từ hôm nay, ngươi là một nô tỳ
bình thường ở Trường Xuân cung, hầu hạ Hoàng hậu cho tốt. Đừng mơ
mộng hão huyền nữa, trẫm tuyệt đối sẽ không muốn một nữ nhân có lòng
dạ bất chính!"

"Vâng." Ngụy Anh Lạc giả vờ thất vọng đáp. Tới khi ra cửa, bước

chân nàng vội vàng, vừa đi vừa dùng sức lau chùi son phấn, bỗng nhiên
bước chân ngừng lại, nhìn Trường Xuân cung ở phía trước không xa, nhìn
một người tay đang chống gậy, khó khăn chật vật đi tới.

"Nương nương." Là giọng nói Minh Ngọc. Cô ấy đỡ lấy người kia nói,

"Hà tất tự mình ra nghênh đón cô ấy, tuyết lớn như thế..."

"Bản cung muốn là người đầu tiên nhìn thấy cô ấy." Người kia cười

nói, thanh âm ấm áp như gió xuân, "Muốn nói với cô ấy một câu... 'Ngươi
đã trở về'."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.