DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 962

"Nghe nói phòng ngươi đêm qua bị thích khách xông vào?" Trong

Trường Xuân tiên quán, Hoằng Lịch đứng chắp tay, đưa lưng về phía Ngụy
Anh Lạc hỏi.

"Vâng." Ngụy Anh Lạc trả lời.

Hoằng Lịch 'ừ' một tiếng cũng không nói gì thêm, tiếp tục ngẩn người

nhìn tượng Phú Sát Hoàng hậu.

Tiên quán là xây cho Hoàng hậu, tượng thờ cũng phỏng theo diện mạo

Hoàng hậu mà khắc thành. Tay nghề của thợ vô cùng tốt, chạm thành bức
tượng y hệt người thật. Ngắm đi ngắm lại một lúc lâu, hắn cảm thấy như
mình đang xuyên qua âm phủ, cùng Hoàng hậu ở bên kia hồ Hoàng Tuyền
nhìn nhau.

Hoằng Lịch si ngốc một hồi mới rủ mắt xuống, nhìn bánh ngọt và hoa

tươi trên bàn thờ.

Hoằng Lịch: "Trẫm nhớ khi còn sống, Hoàng hậu thích ăn loại bánh

ngọt này nhất... Chờ một chút, màu sắc sao kỳ lạ vậy?"

Lý Ngọc sợ hắn cho rằng bản thân những thứ này không được hạ nhân

chăm lo chu đáo, vội nói: "Hoàng thượng, ngày nào cũng là đồ mới cả.
Người xem, còn tỏa ra hơi nóng này!"

Hoằng Lịch càng xem càng thấy lạ, tiện tay lấy một miếng bánh ngọt

cắn một cái, lập tức phun ra, giận dữ: "Đồ ăn gì thế này? Ai làm đây?"

Trường Xuân tiên quán vẫn luôn do Ngụy Anh Lạc quản lý. Lúc

Hoằng Lịch đến, nàng cũng đứng hầu một bên. Hoằng Lịch vừa hỏi, nàng
liền bước ra một cách tự nhiên: "Hồi bẩm Hoàng thượng, là nô tỳ làm."

Hoằng Lịch tức đến nỗi nở nụ cười: "Ngụy Anh Lạc, đây là bánh mật

gạo nếp hay là đá thế?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.