ĐIỆN THOẠI DI ĐỘNG - Trang 325

Anh quay lại, trông thấy ánh đèn pin của Tom và Jordan đang nhảy nhót về

phía mình ở dưới con dốc, và rọi chiếc đèn của anh lên cánh cửa hậu. Tim anh
như muốn nhảy ra ngoài. Anh nhảy liền ba bậc thềm, suýt ngã, và giơ tay giật
mẩu giấy dính trên cửa kính. Nó được gắn lên đó chỉ bằng một mẩu băng dính
nhỏ; nếu họ đến chậm hơn một giờ, thậm chí chỉ là nửa giờ, gió đêm có thể đã
giật đứt mẩu giấy và đưa nó đi xa qua ngọn đồi. Anh có thể sẽ giết Sharon vì
đã không cẩn thận hơn, cẩu thả như thế chỉ có thể là Sharon, nhưng ít nhất thì -
tờ giấy ấy không phải do vợ anh viết.>

2

Jordan leo hết con dốc và dừng lại dưới bậc thềm với chiếc đèn chĩa thẳng

vào Clay. Tom đang cố lê bước phía sau, vừa đi vừa thở dốc và gây nên những
tiếng lạo xạo khi đá vào các đám lá khô. Ông ta dừng lại bên cạnh Jordan và
rọi chiếc đèn của mình vào mẩu giấy đang mở ra trên tay Clay. Ông ta giơ đèn
lên để nhìn khuôn mặt đang sửng sốt của Clay. “Tôi quên mất chứng bệnh tiểu
đường chết tiệt của mẹ cô ấy,” Clay nói, và đưa cho Tom xem mẩu giấy đã
được dán trên cửa. Tom và Jordan cùng đọc.

Bố yêu,

Đã xảy ra một chuyện tồi tệ mà chắc bố cũng biết. Con hy vọng bố vẫn bình

an và sẽ nhận được mẩu giấy này. Mitch Steinman và George Gendron đang ở
cùng với con, mọi người đều bị hóa điên và chúng con nghĩ là do điện thoại di
động. Bố ơi, ở đây mọi chuyện tồi tệ lắm, chúng con phải đi vì con sợ lắm. Mẹ
đi chăm bà ngoại vì bà bị ốm. Có ai đó đã giết chết ông Kretsky. Nhiều người
bị chết lắm, giống như trong phim kinh dị, nhưng chúng con nghe thấy mọi
người (những người BÌNH THƯỜNG) đang tập trung tại Tòa thị chính và đó
là nơi chúng con sẽ tới. Có lẽ mẹ cũng sẽ tới đó nhưng lạy Chúa, mẹ cầm điện
thoại của con. Bố ơi nếu bố bề được nhà thì HÃY ĐẾN ĐÓN CON, bố nhé!

Con yêu của bố.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.