ĐIỆN THOẠI DI ĐỘNG - Trang 407

“Không có nhiều lựa chọn,” Clay nói. “Ði nào, các vị, hãy vào xem hội

chợ.”

5

Người Rách Nát dẫn họ lại chỗ đám đông câm lặng. Đám đông rẽ ra tạo

một lối đi hẹp - không lớn hơn một chiếc cuống họng - từ phía sau Tháp Dù tới
chiếc cửa đôi của Hội trường Kashwakamak. Clay và các bạn mình bước qua
một bãi đỗ xe đầy xe tải (Công ty giải trí New England được viết trên hông xe,
cùng lôgô của trò chơi tàu lượn). Rồi đám đông nuốt chửng lấy họ.

Chặng đường ấy dường như kéo dài vô tận đối với Clay. Một thứ mùi không

thể chịu đựng nổi xộc thẳng vào họng anh, cho dù gió nhẹ đã làm nó dịu đi đôi
chút. Anh biết chân mình đang cất bước, anh nhìn thấy chiếc áo đỏ của Người
Rách Nát trước mặt mình, nhưng chiếc cửa đôi với những viền trắng, xanh và
đỏ dường như mỗi lúc một xa. Anh ngửi thấy mùi bùn, mùi máu, mùi phân và
mùi nước tiểu. Anh ngửi thấy mùi những vết thương nhiễm trùng, mùi thịt
cháy, mùi mủ. Anh ngửi thấy mùi quẩn áo đang mục rữa trên người những sinh
vật này. Anh còn ngửi thấy một thứ mùi khác - một cái gì đó rất mới. Không
chỉ đơn giản là mùi người điên.

Mình nghĩ đó là mùi viễn cảm. Và nếu đúng là thế, chúng ta chưa chuẩn bị

sẵn sàng cho điều này. Nó quá mạnh đối với chúng ta. Nó đốt cháy não bộ,
bằng cách nào đó, theo kiểu một dòng điện mạnh làm cháy dây dẫn trong một
chiếc xe hơi hoặc…

“Giúp cháu đỡ cô ấy!” Jordan kêu lên. “Giúp cháu đỡ cô ấy, cô ấy đang bị

ngất!”

Anh quay lại và thấy Denise đã khuỵu xuống. Jordan đang quỳ bên cạnh cô

ta và vòng một cánh tay qua cổ cô ta; nhưng cô ta quá nặng đối với cậu bé.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.