DIỆP GIA KIẾM - Trang 347

- Người này rất thành thực với mình, không có ý gì khả nghi cả.

Nhưng ai đã giận hắn khi hắn khổ cực, tốn kém chiêu đãi quần
hùng tại đây? Có lẽ người giận hắn là một cao thủ võ lâm tiền bối
thuộc chính phái, không thích hắn, nhưng không giận ta. Hắn sợ
sệt chắc vì lẽ đó. Nhưng thực ra, Nguyễn Thung là người thành thực,
sảng khoái, nhân hậu... chứ có gì xấu xa đâu.

Tiêu Đình Thủ còn đang bối rối tâm tư thì ngoài rạp lại có tiếng

người nói nhỏ:

- Tiêu công tử!

Tiêu Đình Thủ nghe giọng nói của Huỳnh bang chúa, liền đáp:

- Huỳnh bang chúa vào đây.

- Có mấy người bạn thân vừa nhờ lão chuyển lời đến chào công

tử vì họ có việc cần gấp phải đi không kịp vào đây cáo biệt.

Tiêu Đình Thủ nói:

- Bang chúa cần gì phải nói lời khách sáo.

Quả nhiên, bên ngoài tiếng huyên náo bớt dần, nhiều người đã

bỏ đi.

Huỳnh bang chúa ấp úng nói:

- Việc này tại hạ đã hành động sơ hở, do số đông anh em động

tánh hiếu kỳ, và muốn tỏ ra kính trọng công tử. Việc không giữ kín
được, mà giáo chủ ta là một cô nương khó tánh...

Tiêu Đình Thủ thấy lão Huỳnh bang chủ nói úp mở, khó hiểu,

liền vò đầu, nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.