DIỆP GIA KIẾM - Trang 432

Tiêu Đình Thủ nghe Đào Dư Đành nói như sáng mắt ra. Chàng

đã nghe Từ Mai Lý thổi khúc nhạc du dương ở gò Thiết Tràng, tiếng
nhạc như chim phượng gọi đàn, làm cho lòng chàng vui tươi không
sao tả nổi. Té ra đó là khúc nhạc Phượng Thành của công chúa Lộng
Ngọc đời Tần.

Bỗng thấy Mã Nhị lão nhân suy nghĩ một lúc, rồi nói:

- Lão phu tuy chưa thấy kỳ phổ của Lưu Ngọc Phủ, và tiêu phổ

của công chúa Lộng Ngọc, nhưng trước mắt đã có hai bức thư họa
tuyệt tác này thì giá trị không lường được. Nhưng gặp trường hợp mà
trong thạch động Hoàng Sa quả không ai địch nổi kiếm pháp của
Tiêu gia thì bọn lão phu biết lấy gì để trả lại...

Mã Tứ lão nhân cười lớn nói:

- Tiêu công tử đây đã tinh thông tửu lý thì kiếm pháp tất nhiên

phải cao siêu rồi. Tuy nhiên Tiêu công tử tuổi còn nhỏ, chẳng lẽ
trong thạch động Hoàng Sa này không có ai... ha!... ha!

Nói đến đây lão Mã Tứ cười ngất lên.

Câu nói của Mã Tứ tuy chưa dứt, nhưng ý nghĩa đã rõ ràng. Lão

không khẳng định Tiêu Đình Thủ không thể nào thắng nổi những
cao thủ lừng danh trong thạch động Hoàng Sa này. Chỉ vì chàng sành
về tửu lý, đi vào chỗ tâm giao tri kỷ, nên lão cảm mến, không nỡ
buông lời khinh miệt đó thôi.

Tiêu Đình Thủ tuy đã có lời giao ước trước với Đào Dư Đành, nhất

thiết mọi việc khi ra ngoài đảo đều do Đào Dư Đành xếp đặt,
nhưng sự việc diễn biến đến kỳ cục như thế này, chàng cảm thấy
Đào Dư Đành có vẻ ba hoa, lố bịch, làm cho đối phương ngờ vực.
Huống chi, chàng chỉ mới thu thập được một số kiếm pháp của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.