DIỆP GIA KIẾM - Trang 479

đường vẫn đi sâu xuống. Nếu không phải là một sườn núi thì độ sâu
thế này phải có nước rồi!

Đường địa đạo vòng qua mấy khúc quanh rồi trước mặt lại hiện

ra một tầng cửa thứ ba.

Tiêu Đình Thủ cười thầm, nghĩ bụng:

- Mình cứ tưởng bốn vị Động chúa này là bốn vị cao sĩ, có thừa

tình cảm và nhân từ, ngờ đâu họ lại tạo ra một địa lao để giam người
một cách tàn nhẫn.

Ban đầu chàng không để ý đề phòng, nhưng từ lúc này chàng

thấy day dứt, tự hỏi:

- Hay là họ tỷ kiếm với ta không thắng được nên đưa ta đến đây

cầm tù? Trong địa đạo này chúng đã bố trí ba tầng cửa thì dù có
mọc cánh bay lên trời cũng chẳng thoát được.

Sau lần cửa này đi thêm mấy chục trượng nữa thì không có cửa

ngõ gì hết. Quãng đường này xa xa mới đặt một ngọn đèn dầu. Chỗ
nào không có đèn thì tối đen như mực.

Trong đường hầm không khí nặng nề, trên vách cũng như dưới

chân, chỗ nào cũng ẩm ướt.

Đi thêm một đoạn nữa thì đường hầm thu hẹp lại, phải cúi lom

khom mới tiến về phía trước được.

Đi trong khoảng thời gian uống cạn tuần trà thì Mã Đại động

chúa bỗng dừng lại. Tiếp theo là tiếng loảng xoảng nổi lên, dường
như lão dùng vật gì đập vào cửa sắt vậy.

Sau một lúc, lại nghe tiếng chìa khóa chuyển động, rồi sau

tiếng ken két vang lên. Cánh cửa sắt mở ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.