DIỆP GIA KIẾM - Trang 95

Đào Dư Đành cười lớn:

- Càng tốt! Cô nương giao đấu với ta để khỏi chạy trốn! Mà ta

nói thật, cô nương mà chạy trốn thì ta lóc xương thằng này ra lập
tức.

Câu nói hăm dọa của Đào Dư Đành làm cho đệ tử chần chờ,

không dám bỏ trốn, sợ để tai họa lại cho Tiêu đại ca. Nhưng Tiêu đại
ca không hiểu điều đó, cứ mắng vào mặt đệ tử:

- Con ni cô ngu ngốc kia! Mày giống như con bò! Tại làm sao lại

không chịu thoát thân trong lúc người ta đang hy sinh vì sinh mạng
mình?

Đào Dư Đành nghe nói cười ha hả:

- Thì nàng đang thích ta, không bỏ ta được, nên không muốn đi.

Tiêu đại ca ra chiều tức tối hét lớn:

- Sư muội! Ngươi có chịu đi hay không?

Đệ tử đáp:

- Không đi!

Tiêu đại ca nói:

- Thế thì ta phải chửi luôn đến sư phụ của ngươi nữa. Hồ Điệp

sư thái là một mụ già không biết dạy đệ tử.

Hồ Điệp sư thái nghe nói sầm mặt xuống.

Ngọc Sương vội nói:

- Xin sư phụ chớ giận. Chẳng qua Tiêu đại ca mắng nhiếc đệ tử

như vậy chỉ vì muốn đệ tử chạy đi thoát thân mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.