ĐIỆP VIÊN GIỮA SA MẠC LỬA - Trang 135

- Tôi có nhiệm vụ chuyển lời của tướng Gam-bi-ê đến anh đây. Nếu Diệm
nổ súng trước, Bộ tư lệnh sẽ có cớ tung quân ra can thiệp tức khắc. Sài Gòn
sẽ nằm dưới sự kiểm soát của ba trăm ngàn quân Pháp còn đang hiện diện.
Anh yên tâm đi!
Viễn chồm dậy:
- Ông nói thật sao?
- Tất nhiên. Vì sinh mạng của quân đội Pháp tập trung tại đây, Bộ tư lệnh
Pháp không cho phép Diệm nổ súng trên đầu họ.
Salvani ngồi xuống ghế, dạng hai chân, ườn người vòng hai cánh tay sau
gáy:
- Nhưng Bộ tư lệnh Pháp vẫn không thể xía vào việc nội bộ của chính
quyền Diệm, khi hắn quyết tước quyền chỉ huy công an của anh, chuyển
năm ngàn công an Bình Xuyên qua bảo an, đóng cửa các sòng bạc, các khu
Bình Khang, tiệm hút. Tất cả là việc của riêng anh, phải tự lo liệu lấy.
- Tôi chống đến cùng! Để mất hết, cũng sẽ đi đến chỗ chết. Anh hiểu chứ?
- Nhưng cũng không thể chống bằng vũ lực. Anh chỉ nổ một phát súng vào
Diệm, hắn ta sẽ lấy cớ làm tới, khi đó chúng tôi đành bó tay.
Viễn thở ra, gằn giọng:
- Diệm đang đẩy tôi vào ngõ cụt?
Vừa lúc đó Ba Búa bước vào:
- Thưa ông Bảy, có Đức hộ pháp và ông trung tướng Trần Văn Soái vừa tới.
Hai ông cần gặp ông Bảy bàn việc khẩn cấp.
Cả Viễn lẫn Salvani đều ngạc nhiên cùng đứng lên, vội vã bước ra ngoài
đón tiếp. Viễn cung kính mời Tắc, Soái có Vũ đi theo vào phòng khách. Đã
từ lâu lắm, trừ những buổi tiếp tân do Bộ tư lệnh Pháp tổ chức, ít khi ba thủ
lãnh cầm đầu các "lực lượng bổ sung" lại gặp riêng đột ngột như lúc này.
Viễn tỏ ra xúc động, vì hắn đang mang tâm trạng của con bệnh hiểm nghèo
được bạn thân tới thăm viếng.
Phạm Công Tắc với vẻ trang trọng, nói với Salvani:
- Thật là may mắn chúng tôi được gặp cả Thiếu tá ở đây. Đúng vậy, chúng
ta không thể để một mình Thiếu tướng đối đâu với kẻ thù chung trong lúc
hiểm nghèo này..

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.