ĐIỆP VIÊN GIỮA SA MẠC LỬA - Trang 177

Nhất cử nhất động của Soái đều không qua được mắt hắn. Hắn có nhiệm vụ
báo cáo hay nhận chỉ thị của tình báo Pháp trước khi trở lại Cái Vồn. Phần
Vũ, anh cũng có nhiệm vụ báo cáo khẩn cấp xin chỉ thị của Trung tâm. Đề
nghị của Thành Nam rất trùng hợp với công việc riêng của Vũ lúc này. Anh
bắt tay tạm biệt bọn chúng.
Anh về nhà Trần Đình, vừa bước vào cửa, câ hai vợ chồng bạn rú lên mừng
rỡ:
- Người ta hay là hồn ma đây?
Bạch Hường nhào tới nắm chặt tay Vũ:
- Có đau không?
Cái véo nhẹ vào cánh tay làm Vũ buồn cười nhưng không khỏi cảm động
trước mối thân tình của người bạn gái. Anh vờ nhăn mặt:
- Ái đau, đau rồi đó chỉ hai?
Đình cất tiếng cười thật lớn:
- Đúng người ta rồi? Bọn này đã tưởng cậu bị vùi dưới đạn đại bác. Sáng,
trưa, hai đứa chằng nuốt nổi cơm, lo cho cậu. Đã dặn tình hình găng quá
đừng sang đó nữa là xong.
Bạch Hường vui ra mặt:
- Anh Vũ phải nhịn suốt là cái chắc. Tắm rửa thay đồ đi, tôi đi lo chuẩn bị
bữa ăn.
Bữa cơm gia đình thật ấm cúng. Vừa ăn, Vũ vừa kể cho vợ chồng bạn nghe
tình hình phía Bảy Viễn. Bạch Hường lè lưỡi, rụt cổ, khi nghe Vũ kể
chuyện Viễn trừng trị tội phản bội của Thái Hoàng Minh và tỏ vẻ lo âu:
- Bên đó đã vậy, bên này nhà cháy, người chết. Họ lo đánh giết nhau, chẳng
kể đến dân, cư kéo dài còn bao nhiêu người phải chết thêm nữa?
Vũ trấn an:
- Không thể kéo dài đâu. Phía ông Diệm thì quá mạnh, bên này quân số đã
ra hàng phần nửa rồi, số còn lại bị sa sút tinh thần, nội đêm nay dám bị bật
ra khỏi thành phố, cầm cự sao nổi!
Đình bật hỏi:
- Chạy đi đâu?
- Viễn dự tính rút tàn quân vào rừng Sác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.