ĐIỆP VIÊN GIỮA SA MẠC LỬA - Trang 179

sống trở lại bình thường. Vũ đi taxi lại nhà anh Trọng. Sau hôm gặp linh
mục Dưỡng, anh đã báo cho Trọng lời mời của cha Thuận. Trọng nhận lời
cộng tác. Trọng ở bên cạnh cha Dưỡng và cha Thuẫn, Vũ rất hy vọng Trọng
có được nhiều tin tức của bọn Mỹ ở đây, và đó cũng là chỗ dựa cho chính
anh trong giai đoạn sau này.
Thấy Vũ đến, Trọng mừng rỡ:
- Tôi đang lo, chỉ sợ chú qua bên Viễn bị kẹt thì rắc rối. Mới nghe đài phát
thanh, Viễn và số quân còn lại rút hết ra rừng Sác rồi.
- Chị và mấy cháu đâu?
Trọng cười:
- Sáng hôm qua cả bốn mẹ con tản cư lên Thủ Đức ở với người em. Bả sợ
đến nỗi bước đi không vững.
- Còn anh? Đã nhận cộng tác với cha Thuẫn rồi chứ?
- Từ hổm lận. Sau khi chú bảo tôi, tôi đi gặp ngay và ổng giữ chịt tôi luôn.
Công việc tuy bận, vừa lo quản lý khóa học, vừa phụ trách tập san "Tinh
thần", nhưng không mệt óc như những tháng ở Bộ Nội vụ. Cả ngày hôm
qua và suốt đêm rồi, ông Thuẫn và cha Dưỡng bắt tôi ở lại trên đó, mãi mờ
sáng nay tôi mới ghé coi qua nhà, lát nữa lại lên.
- Có tin gì về bọn Viễn không?
- Tối hôm qua tôi được nghe các cha cho biết ông Diệm đang tập trung
phản công Viễn.
Ông ta quyết đánh mạnh, giải quyết mau. Khoảng mười một giờ thì được
tin Viễn phá vòng vây qua cầu Tân Thuận, phóng xuống Nhà Bè. Lực
lượng của Trình Minh Thế chặn ở Tân Thuận bị thiệt hại nặng vì có quân
Pháp ở kho 11 gần đó trợ lực. Mãi đến năm giờ sáng mới được tin Thế đã
bị bắn chết ngay trên chiếc xe chỉ huy giữa trận đánh. - Trọng thấp giọng
gần như thì thầm - Thế không phải chết trận mà bị ám sát từ phía sau.
- Chắc Viễn bố trí người giết Thế?
Trọng lắc đầu:
- Không phải Viễn mà là anh em ông Diệm.
- Kỳ nhỉ?
- Có gì kỳ? Chú biết không, sau khi Nguyễn Thanh Phương phản phé đánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.