ĐIỆP VIÊN GIỮA SA MẠC LỬA - Trang 204

về chữa cho họ.
- Tôi cầu xin Trời Phật, Đức Thầy, bảo hộ an toàn cho chuyến đi của ông.
Sau đó, Vũ nhận giấy tờ, nhận ly rượu tiễn của Soái và của Thành Nam. Cả
hai lưu luyến đưa chân anh ra tận chiếc ghe máy. Vũ vượt sông qua bến đò
Bình Thủy, lên bờ đáp xe đò về Sài Gòn bình an.
3.
Được tên thượng sĩ hầu cận báo có Ngô Đình Nhu đến xin gặp tại nhà
riêng, Salvani cho là việc hơi lạ, nhưng hắn chợt hiểu ngay là vì lý do gì
rồi. Tên Trưởng Phòng nhì Pháp ra tận cổng đón Nhu vào phòng khách.
Sau tuần rượu khai vị Salvani giữ thái độ xã giao, lịch thiệp, mỉm cười kính
cẩn:
- Ồng cố vấn đến đây chắc có điều gì cần đến tôi?
Nhu cũng nhếch môi cười, gật đầu, khoan thai đáp lại:
- Thưa vâng! Tôi cho là Thiếu tá đã biết tôi đến về việc gì rồi. Hải quân
Việt Nam đã bắt giữ một chiếc tàu chở nhiều vũ khí và đạn dược tại hải
phận Rạch Giá. Chiếc tàu đã được kéo về quân cảng Sài Gòn. Chính phủ
Việt Nam sẽ trao trả cho Bộ tư lệnh Pháp - Nhu cười thành tiếng - nhưng tất
nhiên phải hỏi lý do việc di chuyển này. Thuyền trưởng chiếc tàu khai là
thừa hành lệnh của Thiếu tá. Chẳng lẽ chỉ một mình Thiếu tá phịu trách
nhiệm?
Salvani cười gằn:
- Ông cố vấn định dọa tôi chăng?
- Không đâu? Tôi tới đây với thiện chí điều đình.
Nhu nhớ lại lời khuyến cáo của Lansdale: "Salvani là tên xảo quyệt, nguy
hiểm, dám chết và dám liều. Hiện đang có nội chiến, chúng ta không được
phép đẩy Bộ tư lệnh Pháp đến bước đường cùng. Cần khôn ngoan hơn, và
có thể nhân nhượng phần nào". Nhu nói tiếp với giọng dịu dàng hơn:
- Nếu như chúng tôi có ý trả số vũ khí đó về cho Bộ tư lệnh Pháp, tất nhiên
việc không đáng gì lại trở thành rắc rối, vì phải báo cho phái bộ Hoa Kỳ, và
TRIM. Tôi chỉ đến bàn với Thiếu tá, chúng ta dàn xếp với nhau cho êm
đẹp.
Tên cáo già tình báo Pháp đã biết rõ thâm ý của Nhu, trưng cái lợi thế ra đe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.