ĐIỆP VIÊN GIỮA SA MẠC LỬA - Trang 205

dọa nhưng cốt là để giảng hòa, vì ít ra Nhu cũng phải kiêng nể Bộ tư lệnh
Pháp lúc này vẫn còn đủ sức không ăn thì đạp đổ. Tuy nhiên, Salvani phải
tính đến cái thế yếu của Pháp trước Mỹ, và chính bản thân hắn cần tìm cách
gỡ trách nhiệm về việc chuyển vũ khí tiếp tay cho bọn Soái Cụt khi đại
tướng Ely có thể hy sinh hắn để dễ phủi tay.
- Vâng, ông cố vấn cho tôi biết ý định.
- Thủ tướng của tôi sẽ mua lại của thiếu tá số vũ khí đó với giá một triệu
đồng, tiền mặt. Mọi việc sẽ được giữ kín, dĩ nhiên, vì danh dự của cả hai
bên.
Salvani trầm ngâm suy nghĩ. Đây là cách xử trí quả là cao tay của CIA,
đúng hơn là của Lansdale. Chúng chưa dám đẩy đại tướng Paul Ely vào sát
chân tường. Salvani nhớ lại thân phận của tên đàn anh hắn, trung tá
Trinquier. Bản thân hắn càng chưa đủ tầm cỡ để công khai đối đầu với CIA.
Vì vậy hắn nên nhận đề nghị của Nhu. Dầu như vậy là bị mất mặt với bọn
chúng, nhưng được yên tâm lúc này là tốt.
- Tôi chấp thuận.
Nhu vui vẻ:
- Cám ơn Thiếu tá. Về phần tôi, tôi mong Thiếu tá đừng nên quan tâm đến
việc tương tự như thế nửa!
Thì ra chúng đặt điều kiện, Salvani cau mặt, nìlưng đành phải gật đầu.
Cuộc tiếp xúc ngắn ngủi kết thúc. Đối với Nhu, như vậy là phần thắng đã
về phía hắn. Hắn đứng lên bắt tay Salvani ra về. Cũng thời gian này, Vũ
đến văn phòng Cao ủy Pháp.. Tại phòng tiếp đón, cô thư ký Pháp trẻ đẹp
kênh kiệu, hất hàm hỏi anh:
- Ông cần gì?
- Ông Brondeau, đệ nhất tham vụ có hẹn với tôi.
Cô gái mỉm cười đứng lên, thái độ đã đổi:
- Thưa ông cho tôi biết quý danh để thông báo.
- Trần Văn vâng. Xin mời ông Trần Văn ngồi tạm ở phòng khách - cô thư
ký hướng dẫn
Vũ qua cửa bên - Tôi đi báo ông tham vụ ngay đây.
- Cám ơn, tôi đợi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.