ĐIỆP VIÊN GIỮA SA MẠC LỬA - Trang 23

Nhị Hồ

Điệp Viên Giữa Sa Mạc Lửa

Chương 2

1.
Lê Nguyên Vũ nhìn tấm lịch treo tường: ngày 2 tháng 10 năm 1954. Hai
chữ chủ nhật màu đỏ nổi bật trên bìa xanh đậm nhạt in cảnh Chùa Một Cột.
Nhìn qua kính cửa sổ, bên ngoài trời vẫn còn mưa, màn mưa xiên xiên, gió
lay nhẹ cành liễu rủ chòm lá xanh mượt, đong đưa bộ tóc dài sũng nước.
Phía trên cửa ra vào, chiếc đồng hồ cổ, hộp bằng gỗ mun vẫn bóng lọng.
Mỗi lần ngồi đây Vũ có thói quen ngắm quả lắc hình mặt trời óng ánh
chuyển động không mệt mỏi, đã mấy năm rồi anh vẫn thấy nó cần cù, kiên
nhẫn ghi dấu thời gian. Chiếc kim dài bỗng rung nhẹ, tám tiếng chuông
cách quãng đều đều ngân cao và trong, giây thiều xổ nhè nhẹ từng mục
điểm giờ nghe khá rõ.
Chú nhỏ cao gầy, nét mặt lạnh lùng thiếu hẳn vẻ sinh động tuổi thơ, bước đi
nhẹ nhàng, đôi dép như không chạm nền, kiểu di chuyển khi phụ lễ trước
bàn thờ chúa. Chú đến cạnh Vũ khoanh tay lễ phép:
- Thưa thầy, cha vừa đi làm lễ về đang dở ăn sáng. Cha mời thầy ngồi chơi
chốc lát.
- Cảm ơn em. Tôi chờ.
Vũ nhìn theo chú nhỏ đi vào phía hành lang âm u tối giữa hai dãy phòng có
hai hàng cửa đối diện nhau đóng kín. Chủ nhỏ hầu linh mục Bửu Dưỡng đã
quen biết Vũ mấy năm rồi. Chú cúng theo cách xưng hô của cha Dưỡng với
Vũ bằng "thầy" do anh vừa theo học đại học vừa đi dạy tư tại trường trung
học Nam Đồng của Dòng Chúa Cứu Thế ở Ô Chợ Dừa Hà Nội.
Trong những năm ở trung học Alexandre de Rhodes của Nhà Chung Thanh
Hóa, có các linh mục nước ngoài giảng dạy, giáo sư linh mục Poncé rất
mến Vú, thường cho phép anh ở lại trong khuôn viên Nhà Chung kề cận
cha. Nhờ đó Vũ quen biết linh mục Dưỡng mỗi lần từ Hà Nội vào thăm cha
Poncé. Hồi đó cha Dưỡng tưởng rằng Vũ là tập sinh của Nhà Chung nên
mấy năm học cha ở Đại học này cha dành cho Vũ tình cảm khá đặc biệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.