ĐIỆP VIÊN GIỮA SA MẠC LỬA - Trang 378

vẻ hoảng hốt lộ trên mặt hắn. Francis có thể không hiểu kịp câu tiếng Việt
của người phụ nữ vừa nói, quay lại hỏi Vũ:
- Thưa ông, cô ta chịu trở về chứ?
Vũ nghiêm túc:
- Tất nhiên. Không vâng lệnh tôi, cơ quan cảnh sát đến bắt ngay cô ta về tội
phản bội chồng, tội thông gian theo yêu cầu của luật sư đại diện ông chồng.
Còn con trai ông, liền can tội dụ dỗ. Đúng không nào?
- Thưa đúng vậy. Tôi đã sống ở Việt Nam lâu rồi, tuy không biết tiếng Việt
nhiều, nhưng hiểu luật pháp.
Ông ta cười xã giao:
- Rất biết ơn ông đã che chở cho con tôi giải quyết ổn thỏa vụ rắc rối này.
Để giữ lời hứa, tôi bắt Raymond trở về Pháp ngay, hắn hoang tàng phá
phách tôi không ít.
Francis lăng xăng mời khách ngồi lại, tự tay châm rượu mời Vũ. Cả hai vừa
cạn ly, Lệ Chi đã bước ra. Phía sau nàng, Raymond buồn bã xách va-li
theo.
- Tôi có thể đi được rồi. Tạm biệt ông Francis Homnès.
Vũ đứng lên bắt tay chủ nhân, quay lại Lệ Chi:
- Tốt rồi, mời chị ra xe.
Anh đưa Lệ Chi ra ngoài. Francis nhanh nhẹn ra trước mở sẵn thùng xe để
con trai đặt va-li vào. Lệ Chi tự động mở cửa xe chọn chỗ ngồi cạnh Vũ.
Raymond khom người ghé sát vào thành xe nắm tay người tình áp vào môi,
xe lăn bánh mới chịu buông, và đứng ngẩn ngơ nhìn, nuối tiếc.
Chiều xuống thật mau, sương muối dày hơn phủ xuống thành phố Đà Lạt,
khí lạnh tăng dần. Vũ vừa cho xe quẹo ra đường lớn, Lệ Chi lên tiếng
trước:
- Đọc thư của bà Nhu em gái tôi, tôi mới biết anh. Thành thật xin lỗi... Tôi
muốn bồi tiếp anh một bữa cơm tạ tội. Từ trưa đến giờ tôi không ăn gì
ngoài bữa điểm tâm chín giờ sáng..
Đối với anh, Lệ Chi đã thay đổi thái độ hoàn toàn. Từ vẻ kênh kiệu lúc đầu
đã trở nên ngoan ngoãn dịu dàng, đổi cả cách xưng hô, thân mật. Vũ nhỏ
nhẹ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.