ĐIỆP VIÊN GIỮA SA MẠC LỬA - Trang 517

Tam Anh... Thu vén công quỹ chuyển ngân ra nước ngoài hàng tỷ đô-la,
ông bà cố vấn đã làm ô uế nhà chí sĩ họ Ngô tượng trưng cho "tiết thực tâm
hư"... Bẩm cụ đây là bản khai cung của Phạm Phú Quốc và băng ghi âm
chính lời của hắn, trình cụ nghiên cứu.
Mậu hiểu rằng, ông Diệm đã được nghe nhiều lần những lời can gián của
người Mỹ, của bạn bè tâm giao như cụ Tôn Thất Toại, cụ Nguyễn Trác,
những bản tố giác hành động bất nhân tham ô của vợ chồng Nhu. Nhắc lại
lời thú tội của Phạm Phú Quốc do chính ông dàn cảnh, ông Mậu nghĩ rằng
Diệm phải chột dạ, phải biết được nỗi nhục, ý thức được sự hận thù của
mọi người, của các tướng lĩnh quân đội, đã bừng lên cao độ. Vẻ giận dữ lúc
đầu của Diệm dịu xuống, ông ta cúi đâu thở dài. Mậu phấn chấn cảm thấy
sách của mình có phần đã thắng, cao giọng hơn:
- Phạm Phú Quốc khai, chỉ có hắn cùng Nguyễn Văn Cử đã thề với nhau,
cả hai sẽ nhận lấy cái chết, trong khi nhiều người không ai dám chết để bảo
vệ uy danh của cụ, vốn là thần tượng của họ. Cụ đã có công giữ được phần
nửa nước Tự do này. Không có cụ, miền quốc gia tự do không còn, chưa có
nhân vật nào thay thế được cụ.
Dừng lại để thăm dò, rồi Mậu tiếp ngay:
- Quốc khai, hành động của họ nếu bại thì không chết vì phòng không cũng
phải chết vì luật pháp. Không ai xúi giục họ tìm lấy cái chết, cũng chẳng ai
tham gia để sắn sàng chết, nên xem ra không hề có tổ chức nào cả. Tuy vậy,
tôi đã ra lệnh bắt khẩn cấp hai người anh em của Nguyễn Văn Cử, đều là sĩ
quan gương mẫu, có tinh thần chống cộng, chấp hành quân kỷ tốt, chưa có
tì vết gì vi phạm. Còn Phạm Phú Quốc là con trai một, có mẹ già hiền thục
sống ở quê nhà an phận thủ thường. Trình cụ, để thỉnh thị ý giải quyết.
Ông Diệm lặng thinh, chìm trong suy tư, cúi xuống hai bàn tay mũm mĩm
vẫn lồng vào nhau, ngón tay máy động. Sự căm tức lúc đầu được những lời
vuốt ve hữu ý của đại tá Mậu giảm nhẹ, chắc chắn đã buộc Diệm phải tính
đến hơn thiệt giữa đức độ, bao dung, hay tàn bạo. Hồi lâu, Diệm mới ngửng
đầu lên, ngước cặp mắt không còn tinh nhanh ngó Mậu, chợt hỏi:
- Theo ý chú, phải mần răng? Mấy đứa làm loạn đó? Thằng Quốc? Phải
chém đầu thị chúng chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.