ĐIỀU BÁC SĨ MUỐN - Trang 13

“Anh trả lời em, em trả cho anh ngay.”

Cố Thanh Thời rất bất đắc dĩ, nhìn cô một lát, lừ lừ lại gần cầm điện

thoại cô để trên đầu gối lên: “Vậy tôi giữ điện thoại của cô nhé.”

Trần Noãn nghĩ bụng, anh cầm đi luôn đi, vừa hay em có thể gọi điện

thoại cho anh.

“Anh cứ cầm đi.” Cô nói với vẻ thờ ơ.

Cố Thanh Thời xoay người đi về thật.

Trần Noãn đứng đực tại chỗ một lát, đột nhiên chết sững, trong điện

thoại của cô có nhiều bí mật nho nhỏ không thể để người khác biết được!
Thế là lại hộc tốc đuổi theo.

“Chờ một chút!”

Cố Thanh Thời xoay người, nhướn mày đắc ý: “Thế nào…”

Lời còn chưa nói hết, chỉ nghe “ầm” một tiếng, Trần Noãn lại ngã

nhoài trên mặt đất một lần nữa.

Cái chân kia vốn mới bị thương một lần, lần này chỉ vấp phải một hòn

đá nhỏ đã lại bị thương lần hai. Cú ngã khá đau, nước mắt chực trào ra.

Cố Thanh Thời vội chạy về, ngồi xổm xuống quan sát: “Ái chà, toi rồi,

lần này sưng thật.”

Nước mắt Trần Noãn đã ngập bờ mi, muốn trợn mắt lườm anh cũng

không được bèn chớp một cái cho nước mắt chảy xuôi, chẳng dè lại giống
như là mượn cớ làm nũng.

“Anh xem anh đó, không phải em chỉ hỏi anh số điện thoại, chỉ hỏi

anh người trong điện thoại là ai thôi sao? Là vì em thích anh đó. Anh chẳng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.