ĐIỀU BÁC SĨ MUỐN - Trang 5

đau.

“Vết thương này phải khử trùng trước.” Bác sĩ thủng thẳng bảo, “Chà,

trầy ra nông nỗi này cơ.” Ý làrất đáng sợ.

“Thưa thầy, có phải băng lại không ạ?”

“Không được, trời nóng, dễ nhiễm trùng lắm, phải khử trùng trước

đã.”

Trần Noãn chỉ biết kêu đau, chẳng để ý gì đến bác sĩ, mọi việc nhờ cậy

cả vào đám bạn.

Lúc bác sĩ khử trùng, vì không dám nhìn miệng vết thương nên cô

nàng cắn răng, nhắm mắt, ngoảnh đầu đi.

Cái nhíp gắp bông tẩm cồn sát trùng vừa chạm vào đầu gối, Trần Noãn

lập tức bật khóc thành tiếng.

Tiếng khóc thảm thương đến độ bác sĩ phải cau mày ngẩng đầu nhìn

cô gái một cái, ngừng động tác tay lại. Bác sĩ ngồi xổm trên nền nhà, tay
tựa trên đầu gối, đổi bông qua chỗ khác, lần này làm nhẹ hơn nữa, thấy cô
gái chịu nín khóc mới đưa bông lia một vòng trên miệng vết thương.

Trần Noãn chăm chú nhìn bác sĩ.

Lần này tuy vẫn đau nhưng chỉ phản xạ hơi rụt chân lại. Lực chú ý của

cô gái dồn cả vào bàn tay của vị thầy thuốc, những khớp xương rõ ràng,
ngón tay thon dài, tư thế cầm nhíp bỗng thật đẹp mắt. Quan trọng nhất là
động tác nhẹ nhàng của bác sĩ, chính nó đã khiến Trần Noãn động lòng.

Trần Noãn ngơ ngẩn chuyển qua ngắm nhìn khuôn mặt. Mặt không

lớn, đeo khẩu trang, chỉ thấy mỗi tóc mái, mày dài, ngươi đen, dáng mũi có
lẽ cũng đẹp, da xem chừng còn trắng mềm hơn da con gái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.