ĐIỀU BÍ MẬT CỦA CHỒNG - Trang 218

- Tôi đã làm gì? Tôi trốn tránh cái gì? Có gì mà phải giải quyết? - Lệ

Sảnh nổi xung, mặc dù giọng nói đã được kiềm chế, nhưng ánh mắt thì vẫn
sắc như dao, - Thật chẳng ra sao cả! Xin lỗi! Tôi rất bận, không có thời
gian nói chuyện phiếm đâu.

- Chẳng ra sao cả? Vô duyên vô cớ tôi tìm cô làm gì? Cô thấy tôi

giống bệnh nhân tâm thần mới trốn viện ra ư?

- Tôi và chị không có chuyện gì để nói cả. Chuyện của chồng chị thì

chị tự đi tìm anh ta mà nói. Ngay cả chuyện của chồng mình cũng không rõ
thì có tư cách gì mà đi hỏi người khác? Không sợ người ta cười cho à? - Lệ
Sảnh lãnh đạm thốt từng lời, rồi quay người rời đi. - Tôi thực sự rất bận,
không có thời gian tiếp chị.

Sống đến từng này tuổi, đây là lần đầu tiên Tích Tích bị sỉ nhục. Cô

cũng chưa bao giờ tức giận như lúc này, ấy thế mà vẫn phải cắn răng chịu
nhịn để kiềm chế nỗi đau chất chứa trong lòng cùng sự phẫn uất đang cuồn
cuộn dâng lên.

Cô lạnh lùng nhìn Lệ Sảnh, nén giận, gằn từng chữ một:

- 1380895xxxx là số điện thoại trước đây của cô, không sai chứ?

Phòng xxx, tầng 2, tiểu khu Phúc Linh là nơi cô từng ở, cũng không sai
chứ? Ở đây có nhiều người qua lại e sẽ làm cô khó xử, tám giờ tối mai, tôi
đợi cô ở quán trà Kim Trà Hoa.

Ánh mắt của Tích Tích quét qua gương mặt trắng bệch của Lệ Sảnh

một lần nữa rồi cô quay người bỏ đi.

3

Khi Lệ Sảnh bước vào quán trà Kim Trà Hoa thì Tích Tích đã hãm

xong một ấm trà Ô Long và đang nhấp từng ngụm nhỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.