ĐIỀU BÍ MẬT CỦA CHỒNG - Trang 271

Chợt có tiếng bà Quyên gọi con dâu xuống ăn cơm. Lệ Sảnh hồn bay

phách lạc, gượng gạo ngồi vào bàn, thức ăn nấu không tệ, màu sắc cũng
đẹp mắt, vậy mà cô chẳng cảm nhận được mùi vị của nó như thế nào.

Mẹ chồng chẳng nói chẳng rằng, cũng không buồn liếc con dâu lấy

một cái. Sau bữa cơm im lìm, Lệ Sảnh chủ động vào bếp rửa bát, bà Quyên
mượn có trong người không khỏe để về phòng.

Từ lúc nhận được điện thoại của em gái, bà cảm thấy khó chịu như có

khối chì đè nặng trong lòng, tinh thần rệu rã lại thêm bệnh cao huyết áp
khiến bà đau đầu, chóng mặt, chẳng còn chút sức lực nào nữa. Cũng vì vậy
mà bữa tối bà chẳng buồn nói chuyện với con dâu, miễn cưỡng ăn vội mấy
miếng cơm rồi đi nghỉ sớm.

Bà không ngờ rằng, tâm trạng của bà vốn chẳng liên quan gì đến con

dâu, nhưng chỉ vì một món quà ngoài ý muốn mà Lệ Sảnh nổi bão cấp tám
trong lòng.

Cả đêm Lệ Sảnh trằn trọc không tài nào ngủ được, trở mình hết bên nọ

lại sang bên kia mà mắt vẫn cứ chong chong còn đầu thì sôi sùng sục. Từ
biểu hiện khác thường và ánh mắt lạnh nhạt của bà, cô đoán chắc mẹ chồng
đã xem tập giấy và nắm được thóp của mình rồi.

Độc ác! Nham hiểm! Sao con người ta lại độc ác thế nhỉ? Trần Tích

Tích, sao chị có thể gửi thứ này tới nhà tôi? Chị cố tình phá đám tôi phải
không? Đồ bỉ ổi, vô liêm sỉ! Dương Tú Quyên, hằng ngày bà thật thà là thế,
sao giờ tâm địa lại đen tối thế này. Đấy là đồ của bà hay sao mà bà xem
trộm?

Lệ Sảnh nghĩ ngợi lung tung đến gần sáng, cảm giác như mình sắp sụp

đổ tới nơi, mọi suy nghĩ đều đi vào ngõ cụt. Tối mai chồng về rồi, phải
tranh thủ lúc anh ấy không có ở nhà, thu xếp chuyện này ổn thỏa với mẹ
chồng, nếu không một chút bất cẩn cũng khiến gia đình tan nát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.