ĐIỀU BÍ MẬT CỦA CHỒNG - Trang 298

Ai dè chị bác sĩ kia đang sẵn bực bội trong lòng vì chuyện gì đó nên

câu nói của Điền Ca như đổ thêm dầu vào lửa. Chị ta trở mặt, nổi xung với
cô:

- Cô nói thế là có ý gì? Bọn tôi nhận tiền hoa hồng bao giờ hả? Tôi nói

cho cô biết, cô không có bằng chứng thì đừng có mà nói liều, bằng không
tôi sẽ kiện cô về tội phỉ báng, biết chưa…

Vốn dĩ Điền Ca cũng là người không giỏi nhịn, cô tức giận cướp lời:

- Sao gọi là phỉ báng? Tôi gọi đích danh họ tên của chị ra à? Ở đây sao

chỉ có một mình chị làm việc ở khoa chấn thương chỉnh hình chắc? Sao chị
lại nóng tai thế?

Thế rồi hai bên cãi nhau ỏm tỏi.

Ai chẳng biết bác sĩ chấn thương chỉnh hình dễ kiếm tiền nhất, dĩ

nhiên họ cũng phải nhẫn tâm và chắc tay nghề. Hễ người nào bị tai nạn gãy
vài cái xương sườn là họ lại mừng rơn, bởi nẹp Judet một cái xương sườn
cũng phải hơn một vạn tệ, trong đó có tới ba bốn nghìn là rơi vào túi bác sĩ
mổ chính. Chả thế mà chỉ cần qua vài năm làm thực tập sinh, đứng mổ vài
ba ca lớn nhỏ là họ đã sắm sửa đủ thứ, đến tầm bốn mươi tuổi thì thừa tiền
để ở nhà sang, đi xe xịn rồi… Chuyên viên gây mê ban nãy mới vào bệnh
viện chưa đến ba năm mà đã than phiền. Điền Ca thực không hiểu, làm gì
có chuyện khoa gây mê trong sạch, so với khoa siêu âm B thì vẫn “ngon
ăn” hơn nhiều, dăm ba hôm họ lại được nhận phong bì năm trăm tệ, bệnh
nhân nào chẳng sợ đau nên có ai không dám đút lót đâu. Còn khoa siêu âm
B là chỗ chẳng có gì béo bở. Bệnh nhân không thể vì chen ngang mà nhét
phong bì cho bạn được, bởi họ đều do các bác sĩ, y tá trưởng hoặc chuyên
viên gây mê đưa đến tận nơi. Cho dù họ có do một y tá quèn dẫn vào thì
dẫu sao cũng là người quen, bạn phải nể mặt người ta mà làm không công.
Kể ra bác sĩ khoa siêu âm B cũng thường được bệnh nhân biếu hộp trà gói
bánh gọi là, chỉ có điều chất lượng chẳng ra gì…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.