ĐIỀU BÍ MẬT CỦA CHỒNG - Trang 339

“Hóa ra đều là trách nhiệm của Xuân Phong?”. Tích Tích nghĩ bụng,

nhưng không nói ra. Lần này cô không phẫn nộ như lần trước nữa, cô
không muốn nói điều gì, một chút cũng không.

- Đương nhiên, tôi cũng có trách nhiệm trong chuyện này. - Lệ Sảnh

quả là người phụ nữ thông minh, có thể nhanh chóng đoán được ý nghĩ của
đối phương, - Tôi không chối bỏ trách nhiệm của mình, tôi đã làm tổn
thương chị, nên phải gánh chịu trách nhiệm.

- Trách nhiệm của hai người không thể để cho một người gánh, tôi

không cần cô chịu trách nhiệm gì hết. Tôi vẫn muốn cô làm sáng tỏ chuyện
đó, có thì nói là có, không thì nói là không. Chỉ cần cô thẳng thắn, tôi đảm
bảo cô sẽ không gặp rắc rối gì nữa.

Lệ Sảnh đặt một cái túi to lên bàn trà, kéo khóa “roẹt” một cái, lấy ra

một dây chuyền bạch kim, một con dê nhỏ bằng vàng ròng, một vòng đeo
tay ngọc nephrite màu trắng, đẩy đến trước mặt Tích Tích.

Tích Tích nhìn cô ta, sững sờ.

- Đây là ba món quà sinh nhật Xuân Phong tặng tôi, tôi cất đi không

nỡ đeo nên vẫn gần như mới. Tôi biết anh ấy mua những món quà đắt tiền
này từ tài sản chung của vợ chồng anh chị, để giảm bớt cảm giác tội lỗi,
hôm nay tôi đem chúng trả lại cho chị, chúng vốn phải thuộc về chị, tôi
không đáng được nhận.

Tích Tích nhìn ba món quà tinh xảo, trầm ngâm.

Hơn ba năm qua, vì công ty, vì kế sinh nhai, vì nâng cao chất lượng

cuộc sống, anh chăm chỉ làm việc, sớm đi tối về. Mặc dù tối nào anh cũng
về nhà nhưng ban ngày anh lại hẹn hò yêu đương mùi mẫn với người phụ
nữ khác. Nhìn thoáng qua là biết giá trị những món quà đắt tiền này không
hề nhỏ nên không phải là thanh toán qua quýt vé vào cửa khi người đàn ông
“du hý” bên ngoài. Nếu không có nền tảng tình cảm nhất định thì anh sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.