ĐIỀU BÍ MẬT CỦA CHỒNG - Trang 467

càng ngày càng ít nhắc đến bố. Đôi khi nhớ bố, con bé chỉ biết hỏi một câu
đơn giản:

- Khi nào bố về hả mẹ?

Điền Ca nói:

- Con nhớ bố à?

Trong suy nghĩ non nớt của mình, Ni Ni không nhớ bố mà chỉ ngóng

bố về mua đồ chơi cho nó mà thôi. Ở nhà, nó nghe lời Lý Dương nhất. Điền
Ca hiểu ý con gái, hỏi:

- Đồ chơi của con vẫn ít à? Con còn muốn mua cái gì nữa?

Nhưng Ni Ni không trả lời Điền Ca vì nó nghĩ, nói rồi mẹ cũng không

mua cho, chẳng bằng nói với bà còn hơn. Con bé cũng nghe lời bà ngoại
hơn mẹ.

Điền Ca ngày càng khó chịu với cuộc sống không có chồng ở bên.

Nhiều năm qua, chuyện hai vợ chồng cô va chạm chỉ xảy ra khi Lý

Dương đi công tác, ít thì hai ba ngày, lâu thì một tuần, nháy mắt là trôi qua.
Cô tưởng rằng mình là người giỏi chịu đựng, bây giờ cô mới thấy khả năng
chịu đựng của mình cũng có giới hạn, và giới hạn cao nhất đó là một tháng,
tưởng như một tháng sau vẫn không được gặp anh thì cô sẽ phát điên lên
mất.

Thế là sau một tháng đến Trùng Khánh, Lý Dương về nhà một chuyến.

Anh mua cho Ni Ni món đồ chơi cừu vui vẻ. Con bé mừng tíu tít:

- Con mong bố lại đi Trùng Khánh để mang đồ chơi về cho con.

Điền Ca vê vê tai con bé rồi nói với Lý Dương:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.