ĐIỀU BÍ MẬT CỦA CHỒNG - Trang 492

Xưa nay Quảng Vận luôn biết kiềm chế, dù núi Thái Sơn sụp ngay

trước mặt thì lão cũng chẳng hề nao núng. Ấy thế mà trong tích tắc mở
email đầu óc lão như muốn nổ tung, máu nóng dâng lên tận trán, suýt chút
nữa thì ngất xỉu. Hai mươi tư giờ sau, Quảng Vận chủ động gọi điện cho Lệ
Sảnh, hẹn thời gian gặp mặt.

Lệ Sảnh định đưa cuốn sổ nhật ký cùng chiếc VCD cho Tích Tích và

mẹ chồng cô ta để họ lần theo manh mối, tìm ra số tiền bị mất tích, đồng
thời cô cũng rút khỏi chuyện này, trả lại sự trong sạch cho mình. Nhưng sau
một hồi do dự, cô nhanh chóng gạt bỏ ý nghĩ đó. Không phải là vì cô không
nỡ làm vấy bẩn tâm hồn trong sáng của Tích Tích, cũng không phải là cô lo
sau khi đưa chứng cứ xong bà già khó chơi của nhà họ Ngụy vẫn không
chịu hiểu đạo lý, mà chủ yếu là cô không muốn dễ dàng nhượng lại tư liệu
quý báu của Xuân Phong. Có tư liệu này trong tay chẳng khác nào túm
được đuôi hồ ly của Quảng Vận, không phải lão rất ngang tàng sao? Cô
cười khẩy, mình muốn xem, rốt cuộc thằng cha này ngạo nghễ đến đâu.

Địa điểm hai người hẹn nhau vẫn là nhà hàng Hải thượng Nhân gian,

có điều, lần này người thanh toán tiền là Quảng Vận.

Khi Lệ Sảnh đến, Quảng Vận đã ngồi chờ sẵn, mặt mũi tối sầm. Coi

bộ dạng của Quảng Vận, Lệ Sảnh thầm nghĩ, chắc là lão ta đang phiền não
lắm đây.

Thực lòng Lệ Sảnh cũng chẳng thấy vui khi dồn Quảng Vận vào chân

tường, bởi vì đã là lúc gươm tuốt vỏ nỏ giương dây, chẳng những tâm địa
phải độc ác mà tay cũng không thể nương nhẹ.

- Cô lấy những thứ đó ở đâu ra? - Lần này, người không giữ được bình

tĩnh là Cục trưởng Vận, lão đi thẳng vào vấn đề.

- Cái đó, có thể không trả lời được không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.