ĐIỀU BÍ MẬT CỦA CHỒNG - Trang 517

công tác, nên mới biết năm ngoái Xuân Phong xảy ra chuyện, cũng chính là
hai ngày sau khi anh ấy gửi tiền cho tôi. Hơn một năm nay, không có tin
tức của Xuân Phong, chúng tôi cũng không dám liên lạc với anh ấy, một là
sợ quấy quả cuộc sống của anh ấy, hai là không muốn gây thêm phiền hà.
Tôi lâm vào tình cảnh này, ngay đến người thân cũng xa lánh, nhận được
điện thoại của tôi, họ còn lo sợ nữa là. Hóa ra, chúng tôi hiểu lầm Xuân
Phong... - Lưu Yến đưa tay lau vội dòng nước mắt.

Người chồng ngồi lặng lẽ bên Lưu Yến, nắm chặt bàn tay thon dài có

những nốt lốm đốm hình con bướm của vợ.

- Xuân Phong là ân nhân của tôi, cái mạng này có thể nói là do anh ấy

nhặt về cho tôi. Hồi đó tôi định bỏ cuộc, chồng tôi muốn bán nhà để lấy
tiền chạy chữa nhưng tôi kiên quyết không đồng ý vì bán nhà rồi thì ba bố
con phải ra ngoài đường ngủ, chẳng bằng để tôi đi trước... Không ngờ, ông
trời không tuyệt đường của con người, Xuân Phong đột nhiên xuất hiện ở
bệnh viện. Nếu như không có số tiền đó, có lẽ tôi không sống được đến
hôm nay... Nhưng Xuân Phong, anh ấy... - Lưu Yến nói đến chỗ xúc động
lại khóc nấc lên.

Mắt Tích Tích cũng đỏ hoe, cô giữ hai vợ chồng Lưu Yến ở lại ăn

cơm tối nhưng họ kiên quyết từ chối. Họ để lại mấy gói mứt đặc sản Bắc
Kinh, hai vạn tệ tiền mặt và một tờ giấy ghi nợ mười tám vạn tệ. Lưu Yến
nói họ còn phải đi thăm mấy người họ hàng nên xin cáo từ.

Hôm sau, Tích Tích dậy thật sớm, đi thăm mộ Xuân Phong.

- Cứu một mạng người hơn xây tháp bảy tầng, nếu anh sớm nói

chuyện này với em thì đã không có nhiều rắc rối như vậy. Sao anh không
tin tưởng em? Sao anh không tin em sẽ ủng hộ anh giúp đỡ cô ấy? (Lần ấy,
Xuân Phong gửi tiền mặt cho Lưu Yến nên Tích Tích không thể nào tìm ra
tung tích số tiền).

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.