ĐIỀU BÍ MẬT CỦA CHỒNG - Trang 87

- Lúc đó bận quá, cậu ấy nói sau này có thời gian sẽ kể.

- Vấn đề tiền bạc, bất luận là tiền mặt hay là sổ tiết kiệm anh ấy đưa

thì mình giữ, còn khi cần tiền anh ấy rất ít khi hỏi mình. Mình cũng chưa
bao giờ hỏi trong túi anh ấy có bao nhiêu tiền, tài khoản có bao nhiêu tiền
hay tình hình tài chính của công ty thế nào. Mình không ngờ là anh ấy phải
hỏi mượn tiền của cậu. Thật ra, nếu như thực sự cần tiền gấp thì anh ấy nên
nói với mình? Có khả năng này không?

- Chỉ trong tích tắc cậu đã đưa hết tiền cho anh ấy mượn, vậy ba ngày

mà anh ấy không kịp dùng sao? Đáng lẽ cậu nên nói chuyện này sớm, có
điều mình nghĩ, nhất định là cậu lo lắng cho tâm trạng của mình nên mới
kéo dài đến hôm nay… Cậu yên tâm, một số tiền lớn như vậy, không thể
nói mất là mất được, nhạn bay qua còn lưu lại vết nữa là, anh ấy dùng tiền
vào đâu, không thể không lưu lại chút tăm hơi nào, mình sẽ cố gắng nhanh
chóng tìm ra số tiền, cho dù không lấy lại được số tiền đó thì chỉ cần xác
nhận có khoản nợ này là mình sẽ trả tiền cho cậu trong thời gian sớm nhất.

- Cảm ơn.

- Nếu bây giờ cậu cần dùng gấp, mình có thể cho cậu mượn tiển.

- Không cần đâu, mình chờ tin của cậu.

Lý Dương lấy cớ bận việc rồi đi trước.

Trần Tích Tích dựa lưng vào chiếc sofa nhỏ nhắn, mềm mại, một cảm

giác hoang mang mà từ trước tới giờ chưa từng thấy ập đến với cô.

Hai mươi vạn tệ, đối với tài sản nhà họ Ngụy mà nói thì chẳng phải là

con số lớn. Tuy Tích Tích hoàn toàn tin tưởng Lý Dương, và thực sự cô đã
dự tính thay Xuân Phong trả nợ, nhưng mà trước khi trả nợ, nhất định phải
xác nhận lí do Xuân Phong mượn tiền và rốt cuộc số tiền đó đã đi đâu. Suy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.