ĐIỀU KỲ DIỆU CỦA TIỆM TẠP HÓA NAMIYA - Trang 108

tuần đầu. Sau cùng, ông Takeo đứng cúi chào toàn thể họ hàng, kết thúc
mọi nghi lễ.

Tiễn họ hàng về xong, gia đình Katsuro cũng sửa soạn về. Có rất nhiều

đồ đạc. Thùng chiếc xe van của cửa tiệm được mở ra để chất bộ bàn thờ và
hoa vào trong. Ghế ngồi sau chật hẳn đi. Người lái xe là ông Takeo.

"Katsuro, con lên ngồi ở ghế phụ đi." Bà Kanako nói.

Katsuro lắc đầu.

"Không, mẹ lên ngồi đi. Con đi bộ về."

Bà Kanako tỏ vẻ không bằng lòng. Chắc bà nghĩ anh không thích ngồi

cạnh bố.

"Con định ghé qua chỗ này một chút. Con sẽ về ngay."

"Hừm..."

Katsuro quay lưng vội vàng bước đi trước sự khó chịu của bố và mẹ.

Nhỡ bị hỏi đi đâu thì phiền lắm.

Vừa đi anh vừa nhìn đồng hồ. Đã gần sáu giờ tối.

Khuya hôm qua, Katsuro âm thầm ra khỏi nhà để đến tiệm tạp hóa

Namiya. Trong túi quần bò là một phong bì màu nâu. Tờ giấy trong đó kín
đặc những trăn trở hiện tại. Đương nhiên người viết là Katsuro.

Tuy không xưng tên nhưng anh cố gắng trình bày hoàn cảnh hiện tại

rõ nhất có thể. Anh muốn xin ý kiến xem phải làm thế nào. Nên theo đuổi
ước mơ hay từ bỏ để kế nghiệp gia đình. Nói ngắn gọn thì là như thế.

Nhưng sự thật là sáng nay khi tỉnh dậy, anh lại thấy hối hận. Anh nghĩ

mình đã làm một việc thật ngu ngốc. Không thể có chuyện có người đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.