ĐIỀU KỲ DIỆU CỦA TIỆM TẠP HÓA NAMIYA - Trang 173

Lúc đọc thư hồi âm, tôi đã nghĩ tiệm chơi khăm mình. Bởi tôi muốn

biết cách đạt 100 điểm môn quốc ngữ và số học cơ.

Nhưng câu trả lời của tiệm vẫn đọng lại trong ký ức. Ngay cả khi lên

cấp hai, cấp ba, cứ nhắc đến bài kiểm tra là tôi lại nhớ đến câu trả lời ấy.
Nó để lại ấn tượng sâu sắc như thế đấy. Hẳn là tôi đã sướng rơn khi câu hỏi
nghịch ngợm trẻ con của mình được tiệm đón nhận.

Song tôi chỉ thực sự biết sự tuyệt vời của câu trả lời khi đi dạy bọn trẻ

con ở trường. Vâng, tôi đã trở thành giáo viên.

Đứng trên bục giảng chưa được bao lâu, tôi gặp một trở ngại lớn. Các

em trong lớp không chịu mở lòng với tôi, không chịu nghe tôi nói. Ngay cả
tình bạn giữa các em với nhau cũng không thể gọi là tốt, tôi có làm gì thì
tình hình cũng không cải thiện. Tâm tư mỗi đứa mỗi khác, ngoại trừ một số
ít bạn bè thân ra thì chúng chẳng quan tâm đến ai.

Tôi đã thử rất nhiều cách. Nào là tạo cơ hội để các em cùng chơi thể

thao, chơi trò chơi, các buổi thảo luận. Nhưng tất cả đều thất bại. Chẳng
đứa nào tỏ ra hào hứng.

Thế rồi có một đứa nói: Em không muốn làm mấy việc này, em muốn

thầy giúp em đạt 100 điểm trong bài kiểm tra.

Nghe vậy, tôi giật nảy mình và nhớ ra một điều quan trọng.

Đến đây chắc tiệm đã hiểu, tôi đã cho bọn trẻ làm một bài kiểm tra

viết với tiêu đề là 'Bài kiểm tra bạn bè'. Tôi chọn ngẫu nhiên một em trong
lớp và đặt các câu hỏi khác nhau về em đó. Từ ngày tháng năm sinh, địa
chỉ, có anh chị em hay không, nghề nghiệp của bố mẹ cho tới sở thích, sở
trường, diễn viên yêu thích. Hết giờ làm bài, tôi sẽ để chính em đó nêu đáp
án. Các em học sinh sẽ tự chấm bài của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.