ĐIỀU KỲ DIỆU CỦA TIỆM TẠP HÓA NAMIYA - Trang 207

"Bố tớ lúc nào cũng nói 'Đừng tiếc tiền cho nghệ thuật'. Nghe nhạc mà

không nghe bằng loa xịn thì nghe làm gì'."

"Chao ôi." Bọn bạn ồ lên ghen tị trước câu nói của Kousuke.

Kousuke cho bọn bạn nghe Beatles bằng thiết bị âm thanh tối tân nhất.

Cậu có hết tất cả các đĩa của Beatles phát hành ở Nhật. Chuyện này cũng
khiến bọn bạn trầm trồ.

Rốt cuộc bố cậu làm nghề gì? Đứa bạn nào đến nhà chơi cũng hỏi

Kousuke câu này.

"Tớ không biết cụ thể, đại khái là mua đi bán lại nhiều thứ. Mua rẻ mà

bán được giá cao thì sẽ có lời thôi. Bố tớ đang điều hành một công ty như
thế."

Nghĩa là giám đốc hả? Kousuke bảo "Ừ, kiểu thế." Thật khó để giọng

không nhuốm vẻ tự mãn.

Thực sự cậu cũng nghĩ là mình may mắn.

Căn nhà gia đình Kousuke đang sống nằm ở trên đồi cao. Một căn nhà

hai tầng kiểu Âu, ngoài vườn lót cỏ. Hôm nào đẹp trời sẽ làm tiệc nướng
ngoài vườn. Những lúc như thế thường có nhân viên làm ở công ty bố tới.

"Bấy lâu nay, so với thế giới, nước Nhật chỉ là anh nhân viên quèn."

Ông Sadayuki, bố Kousuke thường nói vậy với các nhân viên. "Nhưng từ
nay sẽ khác. Nước Nhật phải trở thành lãnh đạo. Để được như vậy cần phải
hiểu biết về thế giới. Đối thủ thương mại chính là ngoại bang. Nhưng bạn
hữu thương mại cũng là ngoại bang. Không được quên điều đó."

Nghe bố nói bằng chất giọng nam trung sang sảng, Kousuke thấy tự

hào lắm. Cậu tin mọi điều bố nói và đã nghĩ chẳng có người nào đáng tin
cậy như bố.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.