ĐIỀU KỲ DIỆU CỦA TIỆM TẠP HÓA NAMIYA - Trang 206

"Đâu phải vì nghe loại nhạc thịnh hành mà hư hỏng. Thằng Tetsuo vốn

cũng chẳng hư gì. Tụi học sinh cấp ba, đứa nào khỏe mạnh một chút thì đều
đi xe máy hết." Ông Sadayuki, bố Kousuke nói và cười trước sự lo lắng của
mấy ông bà già.

"Đúng thế. Thằng nhà tôi không sao đâu." Bà Kimiko, mẹ Kousuke

cũng đồng tình.

Cả bố và mẹ Kousuke đều là những người ưa cái mới, suy nghĩ của họ

khác với phần đông những ông bố bà mẹ chỉ cần thấy thanh niên để tóc dài
đã vội quy ngay là hư hỏng.

Người anh họ sở hữu hầu hết các đĩa của Beatles được bán ở Nhật tính

cho tới thời điểm đó. Kousuke đã say mê nghe số đĩa kỷ vật ấy. Âm nhạc
của Beatles là thứ cậu chưa từng được nghe. Những giai điệu lần đầu được
thưởng thức, những tiết tấu lần đầu được trải nghiệm thực sự đã khơi dậy
thứ gì đó trong con người cậu.

Sau sự kiện Beatles đến Nhật Bản, các ban nhạc sử dụng đàn ghi ta

điện làm nhạc cụ chính xuất hiện nhiều hơn, có thời còn thống trị cả ngành
công nghiệp âm nhạc Nhật Bản, song Kousuke nghĩ đó chỉ là bắt chước
theo Beatles. Một kiểu mô phỏng bị lỗi. Bằng chứng là cơn sốt ấy không
kéo dài lâu.

Khi lên cấp hai, trong lớp cậu có rất nhiều bạn hâm mộ Beatles. Thi

thoảng Kousuke lại mời những bạn đó đến nhà.

Vào phòng Kousuke và nhìn thấy có bộ dàn, bạn bè ai nấy đều thốt lên

kinh ngạc. Đương nhiên rồi. Trong mắt bọn nó, bộ dàn gồm ampli và loa
thế hệ mới nhất ấy hẳn là chỉ có ở tương lai. Bản thân việc có một thiết bị
như vậy trong phòng trẻ con cũng khiến bọn bạn thấy lạ. Hồi ấy, ngay cả
những gia đình hơi khấm khá thôi cũng đều bày bộ dàn ở phòng khách như
một thứ đồ trang trí để tất cả thành viên trong gia đình cùng nghe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.