ĐIỀU KỲ DIỆU CỦA TIỆM TẠP HÓA NAMIYA - Trang 273

duệ của chủ tiệm tạp hóa Namiya". Ngày 13 tháng Chín là ngày giỗ thứ ba
mươi hai của chủ tiệm nên họ muốn làm nghi thức này để kính viếng ông.

Suốt cả ngày câu chuyện này cứ quanh quẩn trong đầu anh. Anh cũng

không tập trung được vào công việc.

Sau bữa tối như thường lệ tại tiệm ăn bán theo suất, anh về nhà nhưng

lòng cứ bứt rứt không yên. Rốt cuộc, chưa kịp thay quần áo, anh lại ra khỏi
nhà. Vì sống một mình nên anh không cần báo với ai rằng mình đi đâu.

Dù phân vân nhưng anh vẫn lên xe điện. Như thể có thứ gì đó thôi

thúc.

Kousuke đọc lại bức thư vừa viết, thầm nghĩ, thế là cuối cùng đã có

thể kết luận về cuộc đời của anh rồi.

Nhạc trong quán chuyển sang bài "Paperback writer". Đây là bài

Kousuke thích. Bất giác, anh đưa mắt nhìn sang chiếc máy nghe CD và
nhận ra bên cạnh có chiếc máy chạy đĩa than.

"Quán cũng bật cả đĩa analog hả?" Anh hỏi cô chủ quán.

"Hiếm lắm ạ. Chỉ khi có khách quen yêu cầu thôi."

"Ồ... cho tôi xem chút được không. Không cần bật đâu."

"Vâng." Cô chủ nói rồi đi vào phía sau quầy bar.

Cô quay lại với mấy chiếc đĩa than LP trên tay.

"Còn nữa Cơ nhưng tôi để ở nhà rồi." Cô nói rồi bày mấy chiếc đĩa lên

bàn quầy.

Kousuke cầm một chiếc lên. Đĩa "Abbey Road". Đĩa này phát hành

trước "Let It Be" nhưng thực tế đây là album cuối cùng mà Beatles thu âm,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.