Nhưng chỉ mấy năm tới thôi, nền kinh tế Nhật sẽ tăng trưởng chưa
từng có.
Không thể tin nổi. Chỉ có thể nghĩ rằng cô đang bị trêu.
Nhưng đúng như trong thư viết, tiệm tạp hóa Namiya chẳng được lợi
gì khi viết ra chuyện này để lừa Harumi.
Vậy những gì viết trong này là thật ư? Sao tiệm tạp hóa Namiya có thể
tiên đoán được chuyện đó?
Không chỉ tiên đoán về kinh tế Nhật Bản, bức thư còn tiên đoán cả về
khoa học kỹ thuật trong tương lai. Mà không, khẳng định chắc chắn chứ
không phải là tiên đoán nữa. Cảm giác như tiệm đang viết chuyện đã được
định đoạt trước.
Mạng máy tính, điện thoại có khả năng mang theo người... toàn những
chuyện cô không có chút ý niệm nào. Còn khoảng hai mươi năm nữa là
sang thế kỷ 21. Chẳng có gì lạ khi nhiều kỹ thuật trong mơ sẽ trở thành
hiện thực. Mặc dù vậy, Harumi vẫn nghĩ những thứ viết trong thư chỉ có
trong phim hoạt hình hay tiểu thuyết khoa học viễn tưởng.
Harumi nghĩ ngợi suốt cả một ngày. Tối đến, cô ngồi trước bàn học.
Cô lấy giấy ra và bắt đầu viết thư. Tất nhiên là thư gửi cho tiệm tạp hóa
Namiya. Tiệm nói là không thể trao đổi thư nữa nhưng giờ vẫn là ngày 13.
Biết đâu vẫn còn cơ hội trước 0 giờ.
Cô hỏi là dựa vào đâu mà tiệm có những lời tiên đoán đó. Dù có thể là
chuyện khó tin, cô vẫn muốn biết, nghe xong cô sẽ quyết định con đường
của mình.
Gần 11 giờ tối, cô lặng lẽ rời nhà. Cô đạp xe hướng về phía tiệm tạp
hóa Namiya.