ĐIỀU KỲ DIỆU CỦA TIỆM TẠP HÓA NAMIYA - Trang 339

"Vâng. Vậy nhờ Harumi nhé."

Harumi chưa kịp đáp "Vâng" thì Shigekazu đã ra khỏi phòng. Kimiko

khẽ chào với vẻ áy náy rồi bước ra theo chồng.

Ra khỏi ngân hàng, Harumi đưa bà Hideyo lên chiếc BMW đỗ gần đó

rồi đi về nhà bà. Nói chính xác thì không còn là nhà của bà Hideyo nữa.
Căn nhà của gia đình Tamura giờ đã thuộc về Harumi. Hợp đồng ký ban
nãy chính là hợp đồng mua bán căn nhà này.

Ông Tamura mất vào mùa xuân năm nay. Do tuổi cao sức yếu. Lúc

lâm chung, ông tiểu luôn ở trong chăn. Khoảnh khắc ấy đã đánh hồi chuông
chấm dứt tháng ngày chăm bệnh dài đằng đẵng của bà Hideyo.

Từ khi biết ông không còn sống được bao lâu nữa, có một điều khiến

Harumi bận tâm. Đó là chuyện tài sản thừa kế. Cụ thể là căn nhà của ông
bà. Mặc dù trước kia là gia đình tư sản nhưng giờ tài sản của họ chẳng còn
gì ngoài căn nhà này.

Hai ba năm trở lại đây, giá bất động sản liên tục tăng. Tuy ở vị trí

không được thuận tiện lắm do cách Tokyo chừng hai tiếng đi tàu điện
nhưng giá trị tài sản không phải là thấp. Vợ chồng cô con gái, nhất là anh
chồng Shigekazu thế nào cũng để mắt tới. Anh ta vẫn chứng nào tật ấy,
tham gia vào các dự án mờ ám, song Harumi chưa bao giờ nghe chuyện
anh ta thành công.

Đúng như dự đoán, sau khi ông mất được bốn mươi chín ngày,

Kimiko đã liên lạc với bà Hideyo. Kimiko nói muốn bàn với mẹ chuyện
thừa kế tài sản.

Đề xuất của Kimiko như sau: Vì tài sản chỉ có mỗi căn nhà nên sẽ chia

đôi, bà Hideyo và Kimiko mỗi người một nửa. Nhưng vì không thể chia
căn nhà ra được nên sẽ sang tên căn nhà cho Kimiko, sau đó nhờ bên nhà
đất định giá, Kimiko sẽ trả bà Hideyo một nửa số tiền được định giá. Tất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.