ĐIỀU LỆNH THỨ 11 - Trang 127

Connor nói bằng tiếng Anh với người bán vé:
– Một giường hạng nhất đi Moscow.

Người đàn ông đẩy tấm vé qua cửa sổ bằng gỗ và thất vọng khi thấy

người khách đưa ra một tờ mười ngàn rúp. Ông ta đã mong ông khách sẽ
khiến cho ông ta có dịp đổi tiền để kiếm một khoản lời nho nhỏ - đêm nay
ông đã có một dịp rồi.

Gã đã nhìn thấy khuôn mặt non choẹt đứng ở cửa sân bay Geneva, và tự

hỏi không biết bọn họ đã tuyển ở đâu ra anh chàng này. Gã không buồn nhìn
tới tên điệp viên ở St. Petersburg bởi vì thừa biết phải có một ai đó đến để
kiểm tra xem gã đã tới nơi chưa, và một ai đó nữa sẽ đứng đợi ở sân ga ở
Moscow. Gutenburg đã nói kỹ cho gã về Michell - tên này mới được tuyển
và không hề biết về vị trí NOC của Fitzgerald.

Đúng nửa đêm kém một phút, đoàn tàu rời St. Petersburg và âm thanh đều

đều, khe khẽ của bánh tàu đập lên đường ray khiến Connor ngủ thiếp đi. Gã
giật mình tỉnh dậy và nhìn đồng hồ: Bốn giờ ba bảy phút. Suốt ba đêm nay
gã mới có một giấc ngủ ngon như vậy.

Rồi gã nhớ lại giấc mơ. Gã đang ngồi trên một chiếc ghế băng trên Quảng

trường Lafeyette, đối diện với Nhà Trắng và nói chuyện với một người nào
đó không hề nhìn về phía gã. Cuộc gặp gỡ với Phó giám đốc Cục mấy tuần
trước như hiện lại mồn một từng từ nhưng gã không thể nhớ ra có một điều
gì đó trong cuộc đối thoại vẫn chuội đi. Đúng đến lúc Gutenburg nói đến câu
đó thì gã giật mình tỉnh dậy.

Tận đến tám giờ ba mươi ba phút khi đoàn tàu vào ga Ravelly gã vẫn

không nhớ nổi đó là cái gì.

* * *

Andy Lloyd hỏi:
– Anh đang ở đâu?

Jackson đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.