ĐIỀU LỆNH THỨ 11 - Trang 223

Anh ta đưa mẩu giấy cho viên cảnh sát đầu tiên tới chỗ xảy ra sự việc.

Viên cảnh sát đánh dòng chữ số lên máy tính. Mấy giây sau anh ta ngẩng
lên, nhăn mặt:

– Ông có chắc là đã ghi lại đúng số chiếc xe ấy không? Phòng quản lý

Giao thông Washington không hề có hồ sơ nào về một chiếc xe tải có số
đăng ký như vậy cả.

* * *

Khi Connor bị đẩy vào sau xe, gã thấy Chỉ huy trưởng Cảnh sát đang chờ

sẵn mình. Trong khi người lái xe bắt đầu lái xe trở lại Cruciffix, Connor
không thể không hỏi Bolchenkov một câu:

– Tôi rất muốn biết tại sao họ lại phải chờ đến tận thứ Sáu mới treo cổ

tôi?

Chỉ huy trưởng đáp:
– Một chút may mắn đấy, thật sự là như vậy. Hình như Tổng thống yêu

dấu của chúng ta khăng khăng muốn chứng kiến cuộc hành hình. -
Bolchenkov hít một hơi thuốc - Và phải đến sáng thứ Sáu ông ta mới có
mười lăm phút trống.

Connor mỉm cười nhăn nhúm.
Chỉ huy trưởng nói tiếp:
– Ông Fitzgerald, tôi rất hài lòng là cuối cùng cũng làm cho ông mở

miệng được. Bởi vì tôi nghĩ là đã đến lúc nói cho ông biết vẫn còn một
phương án thứ hai để lựa chọn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.