ĐIỀU LỆNH THỨ 11 - Trang 230

– Có, tôi đã có giải pháp.

* * *

Bolchenkov mất gần một giờ để đọc kế hoạch của Romanov, sau đó để

cho Connor cân nhắc. Ông ta không cần nhắc để gã nhớ rằng gã không có
nhiều thời gian để mà suy nghĩ: bốn mươi lăm phút nữa Zerimski sẽ đến
Cruciffix.

Connor nằm trên giường. Các điều kiện họ đưa ra vô cùng rõ ràng và dứt

khoát. Nhưng ngay cả khi gã đồng ý chấp nhận những điều kiện đó và thực
hiện thành công việc trốn thoát thì gã cũng cảm thấy không hoàn toàn tự tin
để thực hiện những cam kết về phía mình - nếu gã không thành công thì bọn
họ sẽ giết gã - trừ việc Bolchenkov hứa rằng việc đó sẽ không nhanh chóng
và nhẹ nhàng như bị treo cổ. Ông ta cũng nói rõ từng tiếng - đề phòng
trường hợp Connor còn chút nghi ngờ nào - rằng mọi hợp đồng thỏa thuận
với Mafya Nga không được tôn trọng thì trách nhiệm sẽ tự động chuyển
sang người có quan hệ gần gũi nhất với kẻ vi phạm.

Connor không hề tìm thấy một nét chế nhạo nào trên khuôn mặt Chỉ huy

trưởng, khi ông ta lấy ra mấy bức ảnh trong ví và đưa cho gã. “Hai người
đàn bà đẹp.” Bolchenkov đã nói, “Chắc ông phải rất tự hào về họ. Thật bi
thảm nếu như phải rút ngắn cuộc đời của họ mà họ chẳng hề biết lý do vì
sao.”

Mười lăm phút sau cửa xà lim lại bật mở, Bolchenkov trở lại và dập tắt

điếu thuốc đang vắt vẻo trên môi. Lần này ông ta không ngồi. Connor tiếp
tục nhìn lên trần nhà tựa như không hề có ông ta ở đó.

Chỉ huy trưởng châm lại điếu thuốc nói:

– Tôi thấy là cái đề nghị nho nhỏ đó của chúng tôi khiến cho ông cảm

thấy tiến thoái lưỡng nan. Ngay cả sau khi chúng ta đã khá thân tình tôi cũng
không thấy ngạc nhiên lắm về điều đó. Nhưng có lẽ sau khi nghe tin tức cuối
cùng dành cho ông, hy vọng là ông sẽ đổi ý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.