ĐIỀU LỆNH THỨ 11 - Trang 271

Anh đang cố nhớ xem có chuyện gì xảy ra thì một người đàn ông trung

niên ăn mặc rất lịch sự đến bên anh và cúi xuống bắt mạch.

Stuart hỏi:

– Chúng tôi đang đi đâu thế này?
Nhưng ông ta không trả lời. Ông ta cũng bắt mạch cả Tara và Maggie, sau

đó biến mất về phía cuối máy bay.

Stuart cởi dây an toàn nhưng không đủ sức đứng lên. Tara cũng đã bắt đầu

cựa quậy, nhưng Maggie vẫn ngủ mê mệt. Anh sờ vào túi. Bọn chúng đã lấy
đi chiếc ví và hộ chiếu. Anh cố nghĩ để thử tìm một ý nghĩa nào đó của việc
này. Ai lại có thể làm những việc quá khó khăn như thế này chỉ vì vài trăm
đô la và một tấm hộ chiếu Australia kia chứ? Lạ hơn nữa là thay cho cuốn
hộ chiếu thì họ lại đặt vào túi anh một tập thơ bình thường của Yeats. Trước
khi gặp Tara anh chưa bao giờ đọc thơ của Yeats, nhưng sau khi cô trở về
Stanford thì anh bắt đầu thích các tác phẩm của ông. Anh mở quyển sách và
đọc bài thơ đầu tiên: Ðối thoại giữa bản ngã và linh hồn.

Câu: Tôi sẵn lòng sống lại từ đầu, “lại từ” đầu được gạch dưới. Anh lật

qua vài trang và nhận thấy có một số câu khác cũng được gạch dưới.

Trong khi anh đang nghĩ ngợi về những dấu hiệu này thì một người đàn

ông cao to nặng nề đến bên cạnh anh. Không nói câu nào, ông ta giật lấy
cuốn sách trong tay anh và quay về phía đầu máy bay.

Tara chạm vào tay anh. Anh quay nhanh lại và nói thầm vào tai cô:

– Ðừng nói gì cả.
Tara liếc nhìn sang mẹ. Maggie vẫn ngủ say, dường như đang trong một

thế giới thanh bình.

* * *

Sau khi Connor đặt hai chiếc vali vào giá và kiểm tra để tin chắc ba người

hành khách vẫn sống và không bị đau đớn gì, gã bèn rời khỏi máy bay và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.