ĐIỀU LỆNH THỨ 11 - Trang 273

tấm thẻ gọi điện thoại quốc tế của Stuart vào khe và quay để gọi một số ở
Cape Town.

Chuông đổ hồi lâu mới thấy có người trả lời:

– Tôi nghe.
– Connor đây.
Một hồi im lặng kéo dài, cuối cùng Carl đáp:

– Tôi nghĩ chỉ có Chúa Jesus mới có thể sống lại sau khi đã chết mà thôi.
Connor đáp:
– Tôi đã chuộc tội một thời gian rồi mới sống lại được đấy.

– Vậy, ít nhất thì anh cũng đang còn sống, bạn của tôi. Tôi có thể làm gì

cho anh đây?

– Trước hết, theo như công ty hiểu thì không có sự sống lại đâu.
Carl đáp:

– Tôi hiểu.
Connor vừa trả lời xong câu hỏi cuối cùng của Carl thì nghe thấy lần gọi

cuối cùng cho chuyến bay 383 đi Dallas. Gã đặt ống nghe xuống, lại mỉm
cười với Romanov rồi nhanh chóng đi về phía cổng 32.

* * *

Cuối cùng khi Maggie tỉnh dậy, Stuart nhoài tới và bảo nàng không được

nói gì hết trước khi tỉnh hẳn. Mấy phút sau một tiếp viên hàng không hiện ra
và yêu cầu họ hạ bàn ăn xuống. Mấy món ăn được đem tới, cứ như họ đang
ngồi ghế hạng nhất trong một chuyến bay bình thường.

Trong khi ăn một con cá, Stuart thì thầm với Maggie và Tara:

– Cháu không hề có khái niệm chúng ta đang ở đâu hoặc đang đi đâu,

nhưng cháu tin là chuyện này có liên quan đến bác Connor.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.