ĐIỀU LỆNH THỨ 11 - Trang 341

Chương 33

Zerimski nồng nhiệt bắt tay với tất cả những người được giới thiệu với

ông ta, thậm chí cười phá lên trước một câu đùa của John Kent Cooke. Ông
ta nhớ tên của tất cả các vị khách, và mỉm cười trả lời tất cả các câu hỏi
người ta đặt ra. “Cái mà người Mỹ gọi là tấn công một cách duyên dáng” -
Titov đã nói với ông ta như vậy, và điều đó chỉ làm tăng thêm sự rùng rợn
mà ông ta dự định sẽ đem lại cho bọn họ trong buổi tối hôm nay.

Ông ta nghe thấy một người khách trả lời báo chí:

– Ông ta vô cùng thoải mái và dễ dãi, đặc biệt là đối với Tổng thống,

người mà ông ta luôn mồm gọi là “Tom, người bạn thân thiết và gần gũi
nhất của tôi”.

Sau này nhớ lại người khách đó sẽ không cảm thấy Lawrence tỏ ra một

thái độ nồng nhiệt tương ứng và hơi lạnh nhạt với ông khách người Nga của
mình.

Sau khi phần giới thiệu đã xong, John Kent Cooke gõ lên bàn bằng một

cái thìa, nói:

– Tôi xin lỗi vì đã làm gián đoạn câu chuyện vui vẻ của các vị, nhưng

thời gian đang trôi đi và có lẽ đây sẽ là cơ hội duy nhất trong đời mà tôi có
thể cùng một lúc báo cáo với hai vị Tổng thống. - Có tiếng cười khẽ - Sau
đây là kế hoạch chung.

Ông ta đeo kính lên và bắt đầu đọc một tờ giấy do trợ lý báo chí của ông

ta đưa cho:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.