ĐIỀU LỆNH THỨ 11 - Trang 343

Gã lại nhìn đồng hồ. Mười một giờ mười. Gã còn phải chờ mười bảy phút

nữa. Mặc dầu có nóng ruột đến đâu đi chăng nữa cũng không bao giờ được
đến sớm hơn cần thiết - như vậy chỉ tăng thêm sự nguy hiểm.

Mười một giờ mười hai. Gã nghĩ đến Chris Jackson và sự hy sinh mà anh

ta đã làm chỉ để đem lại cho gã một cơ hội.

Mười một giờ mười bốn. Gã nghĩ đến Joan, và cái chết tàn khốc và không

cần thiết mà Gutenburg đã ra lệnh chẳng với một lý do gì ngoài việc nàng đã
từng là thư ký của gã.

Mười một giờ mười lăm. Gã nghĩ đến Maggie và Tara.
Nếu như gã có thể làm được việc này thì may ra có thể khiến cho hai mẹ

con được sống yên ổn. Dù sao đi nữa thì gã nghĩ là sẽ không còn được gặp
họ nữa.

Mười một giờ mười bảy. Connor đẩy cánh cửa bí mật mở ra và thong thả

chui ra khỏi nơi ẩn náu an toàn. Gã thu thập hết sức rồi bắt đầu đu chân giữa
thanh dầm và quặp chặt lấy nó bằng hai bắp đùi. Một lần nữa gã bắt đầu bò
ngược trở lại cầu dẫn, mắt không hề nhìn xuống dưới.

Sau khi an toàn đến được mép cầu, gã đu người và leo lên cầu dẫn. Gã

đứng thăng bằng trên cầu và vươn tay tập một lúc.

Mười bảy giờ hai bảy phút. Gã hít một hơi thật sâu và ôn lại kế hoạch một

lần cuối, rồi bước nhanh về phía Jumbo Tron, chỉ dừng lại để nhặt chiếc lon
Coca không mà lúc nãy gã bỏ lại trên bậc thang.

Gã gõ mạnh cửa. Không chờ đáp lại gã mở cửa bước vào và kêu to cho át

tiếng ồn của quạt gió:

– Tôi đây mà.
Arnie nhìn xuống, tay phải lần trên khẩu Armalite, nói:

– Quỷ quái, tôi đã bảo anh không được trở lại trước khi Tổng thống ra

khỏi sân kia mà. May phúc cho anh là tôi không ghim một viên đạn vào
người anh đấy.

Connor đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.